Học Phật rồi,
Thấy người chỉ là con rối.
Thấy người là khối đau khổ.
Thấy người là khoảng tối vô minh.
Thấy người là người bệnh nhân của tham, sân si.
Thấy người là Bồ tát nghịch duyên để cho mình hiểu bản chất của các pháp!
Vậy, mình đâu còn buồn giận oán ghét?
Vậy, mình đâu còn tính toán thiệt hơn?
Vậy, mình đâu còn thấy mình là một khối cô đơn giữa thiên hà đại địa?
Mình chỉ thấy đó, một khối tình thương mến bao la ôm trọn vạn pháp!
Đó là tri ân, đó là biết ơn, đó là sám hối, đó là tha thứ, đó là bao dung, đó là thương yêu không có điểm dừng!
Thương ta, thương người, thương tất cả vạn loại.
Thương cho những chúng sinh quên mất lẽ đời, quên mất bản chất của pháp, là chẳng thường còn, luôn biến đổi, bất như ý, và không có cái Tôi, cái Ta trên đời!
Thấy ta và tất cả hòa làm một!
Thấy ta và người không hai!
Thấy không có sinh, không có diệt!
Thấy chỉ là cái thấy!
Rỗng lặng – Thênh thang - Mênh mang – Không thời gian – Hòa làm Một!
🙏🙏🙏
Một vài ghi chép khi đọc tác phẩm ...
09, 07, 2025