Không xa đời và cũng không xa loài người
Không xa ngậm ngùi và cũng không xa nụ cườiĐời cho ta thế cứ hãy cất bước đi mọi nơiGặp nhau trong phố xin yêu khôn nguôi những thân ngườiĐời cho ta thế cứ hãy sống tới như mọi aiMặc dòng sông kia sẽ cuốn đất cát ra biển khơi
Không xa đời và cũng không xa mộ ngườiKhông xa rạng ngời và cũng không xa đoạ đàyKhông xa người và cũng không xa mặt trờiKhông xa tình đầy và cũng không xa lạc loàiMùa xuân em hãy khoác áo mới bước đi thảnh thơiChờ mùa mưa tới em thu đôi tay khép vai lười
Ngày vui em với đất kia xanh tươi như cỏ câyNgày buồn em với hoa kia âu lo trong tàn phaiKhông xa tình và cũng không xa thù hậnKhông xa nồng nàn và cũng không xa lạnh lùng
Không xa bờ và cũng không xa mịt mùKhông xa cửa nhà và cũng không xa ngục tùĐời cho ta thế đứng giữa bão tố không buồn vuiTự nghìn năm xưa bao nhiêu chim muông đã xa bầyĐời cho ta thế với những sớm tối không đổi thayDù tình vu vơ hay yêu thiên thu cũng chìm trôi
Không xa trời và cũng không xa phận ngườiKhông xa một ngày và cũng không xa một đờiLah lahLah lahLah lahLah