1. Tứ bộc: Dòng nước chảy cuộn trào!
2. Tứ kết: Dính, kết.
3. Tứ phược:
4. Lục cái.
5. Tứ thủ
6. Bảy tùy miên
7. Chúng sinh vạn loại, mỗi loại Chư Phật thương một kiểu! Mỗi chúng sinh Chư Phật thương một kiểu!
8. Con đường chánh của thiền là thấy suông, biết suông, thấy biết nhiều lần!
9. Pháp thiện mà cứ bám vào, nó sẽ duyên với pháp bất thiện. VD: Làm thiện, được quả lành, bám riết, sẽ trở thành: tham! Ngã mạn khi thấy người khác không thiện như mình! Khó chịu bực bội với mình khi chẳng may không giữ được thiện, dần dà thành sân với mình, vậy là bất thiện pháp! Cũng vậy, khó chịu bực bội chê trách người chưa thiện, cũng là dính vào tâm sân! Lại thoái đọa!
10. Nhưng nếu với người sơ phát tâm, không biết thế nào là thiện, thế nào là ác, mà lại nói về trí tuệ Bát nhã, nói về việc thấy và biết, thì họ đâu có thấy đúng, biết đúng?
11. Nếu việc thiện là tự nhiên như hơi thở, thì bắt đầu có năng lực sáng của nó, trí tuệ phát sáng để thấu suốt, mới có thể đi vào pháp chân đế. Thấy rõ chúng ta có pháp thiện và không thiện, trổ quả ra sao trong đời ta.
12. Oan trái của ta với người ấy
13. Ma vương đi từ sai lầm đến điên đảo. Bản chất của ma vương là không nghe điều đúng, không nghe điều sáng suốt. Không chấp nhận tiến hóa tâm linh. Kiên quyết phá cho bằng được!
Ngưỡng nguyện chúng sinh kiểm soát tâm trí, luôn để tâm thiện như ánh sáng soi rọi tâm hồn, để hạt giống xấu, của thiếu hiểu biết không có cơ hội nảy mầm, để bóng tối của vô minh không có cơ hội tràn lan trong tâm, nhờ vậy mà chúng sanh luôn sống bình tĩnh, tỉnh táo, thân an tâm lạc, chẳng bị điên đảo đảo điên mà thân bệnh tâm bất an! Chúng sanh tự chủ, tự điều phục tâm, sẽ là nguồn an bình, niềm hạnh phúc cho chính bản thân họ và tất cả mọi nơi mà họ tới, họ đi qua!
14. Ma vương có cõi âm, cõi dương. Luôn có nối kết trong điều tốt đẹp hoặc không tốt đẹp. Người âm muốn vô thì vô, ra thì ra; bám theo suốt trên người, lúc vai, cổ, người…; theo luôn từ trong thai; tự nhiên thấy ớn lạnh, đau nhói vào cơ thể là vị ấy vào người. Điều này không đáng sợ. Ta cứ bám vào đề mục tu mà hành trì. Hoặc, ta cứ niệm: Quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng. Để xác định tôi có nơi chốn nương tựa, nên tôi không phối hợp với bất cứ ai khác.
Ngưỡng nguyện chúng sinh hướng Phật, theo Phật, để tâm hướng thiện, hướng thượng trong mỗi phút giây!
15. Làm cho người khác khởi lên tâm sân: hoảng sợ, bất an, nóng nảy, thì dễ dàng chi phối! Đây là một cách thức hoạt động của Ma vương.
Ngưỡng nguyện chúng sanh điều phục tâm, luôn tỉnh táo, an trú tâm trong thiện pháp, dũng mãnh, tự tin, không bao giờ sợ hãi!
16. Tâm sân luôn đi kèm tâm si: vô tàm, vô quý, phóng dật,… Ma vương luôn quấy rối đương sự, sẽ đến lúc đương sự không thể chịu đựng được, mà trở nên mất khôn, tâm si hoành hành. Phụ nữ trầm cảm sau sinh, trầm cảm, tăm tối,… tiền bạc, sức khỏe, đau khổ khi chăm sóc con, làm người mẹ cùng quẫn, đến mức tự tử, giết con,… đây là biểu hiện của tâm sân si, biểu hiện của tăm tối, ác nghiệp. Sự náo động ở trong tâm hiện ra ở nhiều hoàn cảnh, đặc biệt là quan hệ giao tiếp nam nữ. Một con người chết khi bị Ma vương quấy đảo, sẽ không có sáng suốt, sau khi chết, sẽ là cư dân của Ma vương. Do vậy, luôn phải tìm ra một lối đi thiện lành, dẫu ở bất cứ hoàn cảnh nào.
17. Những nơi xảy ra sự đau đớn, kinh khủng trong tâm của chúng sanh, thì mặt tâm linh không an toàn. Sự tinh khiết là của tâm linh, sự sạch sẽ là vấn đề vệ sinh. Từ trường tốt và Sự sạch sẽ trong y tế, là hai khái niệm độc lập. Năng lượng tốt chính là không câu thông với dục lạc. Thức ăn sạch và thức ăn năng lượng lành không phải lúc nào cũng là một.
Ngưỡng nguyện chúng sinh luôn được bao quanh bởi năng lượng lành, tinh khiết, dịu dàng, nhẹ nhàng, an lành, bình an! Ngưỡng nguyện chúng sinh sớm tới ngày chấm dứt luân hồi khổ. Ngưỡng nguyện chúng sinh làm chủ được thân tâm, gìn giữ tâm, kiểm soát tâm, hướng dẫn tâm, trở nên thanh sạch, thanh tịnh!
18. Ma vương không thể chiến thắng nổi Chư Phật! Ma vương có thể làm đủ cách, thóa mạ, bêu riếu, quở trách, chửi mắng, góp ý, cám dỗ,…, Hành giả phải xem xét, lắng nghe, ở vị trí của người nói để suy nghĩ, quan sát lắng nghe nhiều mặt, không để mình bị dư luận áp đảo. Dư luận này chính là 8 ngọn gió đời, thổi, làm xoáy lốc trong tâm, đánh gục ta. Dư luận đó là ma vương, không tha ai. Đi bằng đường chỉ trích, chụp mũ, dư luận xấu, bại hoại,…
19. Ma vương muốn ta tham, sân, si! Ma vương cám dỗ mình bằng đường mật ngọt, ma vương giết mình bằng sân hận, ma vương quấy nhiễu mình bằng tâm si, u tối.
20. Tâm của Chư Phật chỉ có tâm duy tác, không thiện ác tham sân, nên ma vương nói thiện hay không thiện, chẳng liên quan gì! Vị Phật đâu còn tâm tham, tâm sợ, tâm u mê?
21. Một người phàm phu, thấp hèn, thì cái hiểu của họ hạn chế, thấp kém, họ đâu hiểu rằng, có người tâm họ xuất thế, hết phàm phu. Ma vương không thể lấy suy nghĩ của ma vương để chụp lên trên sự sống tâm linh của Chư Phật. Chánh niệm đối lập với giải đãi. Ma vương thì ngỡ rằng, chư Phật cũng giải đãi như phàm phu.
22. Chúng sanh đi trong tâm, 11 cõi dục. Trước tiên cần thấy tâm của mình. Phải kiểm soát được nó. Phải soi sáng nó, thì thoát khỏi vòng vây của Ma vương! Ma vương có mặt nơi đâu, nơi đó có khổ đau, bất an, bất ổn, gào thét, kêu khóc! Còn dục là còn Ma vương!
23. Trớ trêu trong hoạt động của tâm thức, là ít khi nhìn bản thân, mà chỉ mong người khác tốt. Không quen canh giữ tâm mình, lại chăm canh giữ tâm người khác. Mình canh tâm mình, để mình không bị lên xuống sinh tử đau khổ! Mình canh tâm người khác, đâu được, đã chắc gì họ nghe? Mình nhắc người là vì lòng từ bi, mình không đặt mong cầu kỳ vọng vào điều mình nhắc nhở đó. Mình chú tâm mình thôi! Ai canh giữ người khác, thì người ấy mệt mỏi nhiều hơn! Mình chưa phải Phật Thánh, thì chắc chắn cái thấy của mình không rõ ràng! Mình mải chê người, thì thời gian đâu để sửa mình? Mình luôn nghĩ mình đúng, người khác sai – Đó là cách nghĩ do Ma vương dẫn dắt!
Ngưỡng nguyện chúng sinh không khen mình chê người, không chỉ trích người, mà dành thời gian kiểm soát tâm mình, không để tham, sân, si, cái tôi, pháp bất thiện chi phối! Luôn nhủ lòng rằng, “mình rất dễ sơ sảy, mình rất dễ sai sót. Mình là bệnh nhân tâm linh lâu năm. Mình giữ sức khỏe tâm linh của mình đầu tiên đã”!
24. Ma vương thích đưa mình vào luân hồi, hưởng thụ, chê trách, chỉ trích người, chê bai tha nhân!
Ngưỡng nguyện chúng sanh luôn sống trong chánh niệm, ái ngữ, từ bi, hỷ xả!
25. 5 điều cần làm, để thoát khỏi bệnh tật lúc cận tử: “Những gì đang làm thì bỏ hết. Không ăn thịt động vật. Hành thiền miên mật. Uống nước lọc tinh khiết. Ngủ sớm”.
26. Hành thiền, dẫu chỉ 1 giây, cũng vô vàn lợi lạc! Đặc biệt giúp ta ở giây phút cận tử!
27. Vô lượng kiếp thiện ác đan xen, nên ta chắc chắn gặp phải những quả xấu, quả đắng. Ta hành thiền miên mật, ta có cơ hội nhận biết rõ cảm xúc, ta làm người quan sát, ta không đánh đồng ta với niềm vui, nỗi buồn, ta dứt ra được chuỗi cảm xúc đó, ta thoát khỏi con đường thoái đọa tâm linh!
28. Người thông minh ở thế gian tài năng lỗi lạc! Nhưng chưa chắc đã là người Trí trong đời sống tâm linh! Về mặt tâm linh, Người Trí điều phục tâm, không để tham sân si, bản ngã chi phối!
29. Quả đắng hay quả ngọt, đến rồi cũng trôi đi. Điều phước lành hay sự đau khổ đến rồi đi. Điều chúng ta xử lý với quả ngọt hay đắng, chính là năng lượng tâm linh đi theo ta mãi mãi! Chúng ta không đánh mất mình khi gặp quả đắng hay ngọt. Chúng ta không cao ngạo khi được phước, chúng ta không đào sâu thêm nỗi đau khi gặp bất hạnh. Chúng ta không nổi cơn tham khi đang được phước, chúng ta không nổi sân khi gặp bất hạnh; Chúng ta không để thời gian rảnh rỗi. Chúng ta hành thiện pháp không ngừng nghỉ. Đó là cách đúng đắn nhất mà chúng ta ứng xử với đời sống tâm linh, với huệ mạng của chúng ta.
30. Giờ khắc nào thấy biết cảm xúc, giờ phút đó chính là ánh sáng trí tuệ lóe lên, giờ phút đó ta sống trong thiện pháp. Nếu giờ phút đó ta chuyển kiếp – chắc chắn ta tái sinh cảnh giới an lành!
31. Nếu không thể tùy hỷ được, nghĩa là tâm đố kỵ khởi lên, là mình thoái đọa. Nếu mình tùy hỷ được, mình thăng hoa; Nếu thấy người sai, mình lan truyền điều sai, mình thoái đọa!
32. Người giỏi rất nhiều, nhưng rất ít người có cơ hội hiển lộ tài năng. Ví dụ nghề giáo viên. Nghề giáo viên có phước, vì có điều gì tốt đẹp, mình mở lòng để chia sẻ cho học trò rõ hiểu, học trò có kết quả tốt, mình vui, phước của tùy hỷ phát sinh. Người giáo viên lại cố gắng tìm tòi thông tin, kiến thức, để tiếp tục hướng dẫn học trò, phước trí tuệ của vị ấy lại phát sinh; phước bố thí của vị ấy lại phát sinh! Trải hết tấm lòng, vô tư, khách quan, tràn tình yêu thương, chịu tận cùng sự đau khổ, chịu thiệt thòi về mình, để làm nghề, để giúp người, đấy là mình có tấm lòng! Đấy là vô lượng công đức, phước đức!
33. Vị trí xã hội phải dựa trên trái tim nhân ái, năng lực thực sự, trình độ tâm linh cao! Nếu trình độ thấp, gieo rắc trì trệ, đau khổ cho xã hội. Học giỏi có lý do tâm linh, học không giỏi cũng có lý do tâm linh. Thi đỗ hay không, nằm ở tâm linh. Thiện ác, nhân quả cũng quyết định việc thi cử đỗ đạt, khoa bảng. Càng thiện, càng đỗ đạt cao. Nếu đỗ đạt vì tiền bạc, quyền hành, đó là bất thiện pháp. Mình mặc cảm, vì bản ngã là pháp bất thiện, mình nương mình vào u mê, mình không tự tin vào sự lương thiện, chân thật của mình sao? Chúng ta nhìn vào quả phước thiện mà không nhìn tâm linh. Quả phước thiện trổ sanh thì họ giàu có, tài năng, đẹp đẽ hơn mình. Nhưng mình đi trên con đường chân chính, thì mình tự tin! Mình có lý do gì mà mặc cảm đây? Khi nào thấy cái áo chỉ là áo che thân, chúng ta không bằng mọi giá để có áo đẹp, chúng ta giữ áo cho sạch sẽ, đàng hoàng là tốt rồi!