Logo Footer

Những ghi chép và trích dẫn ý nghĩa trong bộ phim "Cuộc đời Đức Phật"

Tác giảHẠC TUỆ

NHỮNG TRÍCH DẪN Ý NGHĨA TRONG BỘ PHIM “CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT” do Ấn Độ sản xuất. (Những trích dẫn này được ghi chép lại, từ các nhân vật trong phim, do BBT tuyển chọn)

  1. Chút đau đớn này sao bằng số phận của chúng ta chứ? This pain is nothing compared to the pain fate has dealt us.
  2. Đây là chuyện thường tình của con người thôi, nếu như đã là con người, ai cũng có khát vọng được cái mình chưa có. It happens sometimes. One craves for something one doesn’t have.
  3. Thần linh có sự sắp đặt của Ngài. Nature has other plan.
  4. Hoàng hậu, tâm nguyện của người đã mãn, nghiệp trần đã trả xong! Purpose of your life has been fulfilled!
  5. Xin bệ hạ bớt buồn đau, trong đời người không ai thoát được 4 loại lửa, lửa thề nguyện, lửa dục vọng, lửa đói khát và lửa hỏa táng. Dục vọng tạo ra sinh mạng, hỏa táng thì thiêu rụi vạn vật!
  6. Nếu mỗi gia đình đều trồng cây để tưởng nhớ người thân sẽ thấy thế giới luôn có màu xanh! Cây được trồng vào đất, tình yêu thương cũng lớn dần. Plants a tree in memory of their loved one.
  7. Nếu muốn thay đổi dòng chảy của dòng sông, nước luôn chảy về xuôi, làm cho thái tử từ bi và đồng cảm. love and compassion
  8. Người bệnh tật mới buông bỏ cuộc đời! Become ascetics
  9. Khổ đau không chỉ trên da thịt, mà còn ở trong tâm. Suffering is not only in physical.  Vết thương trong tâm, làm sao để chữa trị đây?
  10. Yêu thương sinh mạng, bảo vệ kẻ khác, là đức tính của bậc Tinh hoa! (Hạc Tuệ)
  11. Bên trong mỗi đôi mắt, đều có vô số hoài bão và mộng ước. Mỗi giọt nước mắt chứa đựng cả đại dương bao la; Mỗi thanh kiếm đều mang trái tim dũng cảm. Cũng giống như vậy, mỗi hạt giống có thể ươm mầm cả khu rừng xanh tốt. Em trồng hạt giống xuống thì cả kinh thành được nở hoa tươi.
  12. Tình thương không phải chỉ do huyết thống, mà bởi vì do có tình thương kết nối lại!
  13. Chân lý hiển bày thì nông cạn và dễ hiểu. Dù chưa mưa, nước sông vẫn có thể dâng cao.
  14. Đừng để ngựa quá mỏi mệt. Quặng sắt ở trong lòng đất muốn rèn thành kiếm cũng cần có thời gian.
  15. …Chỉ là hình thức không giống nhau của tạo hóa (chỉ các pháp, BBT)
  16. Sân giận như lửa nóng, tịnh tâm thì như nước. Lửa giận mang lại sự hủy diệt. Trầm tĩnh tăng thêm sự thành kính. Nếu không bỏ đi sẽ khiến người khác giận mình hơn.
  17. Thao lược tài ba, tinh tường thánh điển. Cõi tâm vắng lặng tuyệt đỉnh non cao. Vật và ta là một luôn giữ chánh niệm. Giọt nước trở về hòa cùng với sóng. Chim cá tung tăng tự do bơi lội. Pháp lành hài hòa với tự nhiên. Ba cõi mỹ miều như tranh họa. Chúng sanh tận hưởng niềm hân hoan. Nhanh như điện chớp, tuyệt kỹ trau dồi. Sa trường chiến chinh, hiên ngang nhuệ khí. Thắng bại vui buồn trong thoáng chốc. Cuộc đời đã qua bao gió mưa. Trí tuệ mở mang, tri thức trác tuyệt. Thời gian qua nhanh, cỏ cây xanh tốt. Hoa thơm hương ngát khắp sân vườn. Anger like a fire, meditation like water. Anger destroys and meditation increases your will power.
  18. Nếu có lòng thành cầu nguyện thì phước báo sẽ luôn bên mình.
  19. Thiên tính của động vật thì khó thay đổi, tính người thì có thể kiểm soát được bằng nguyện lực. Không giết hại các loài chúng sanh, tự kiểm soát tâm tính của chính bản thân mình, loài động vật không làm được điều này. Lắng đọng mọi suy nghĩ. Ngồi im chăm chú, kiểm soát tâm trí của bản thân mình. Tư tưởng trầm lắng là cách duy nhất đạt đến bản thể của vạn vật. Cũng là pháp môn giải thoát  cao nhất.
  20. Anh phải phấn chấn lên, vui vẻ lên, không nên làm ai buồn vì anh hết!
  21. Con người ta sống ở trên đời này, mỗi ngày đều phải sống hết mình một cách nghiêm túc. Vì niềm vui sẽ không lặp lại.
  22. Thời gian sẽ thay đổi được mọi thứ mà. No one is powerful than time.
  23. Tất cả sự vật trên đời đều lưu chuyển đúng lúc, right time.
  24. Walk in the peace way!
  25. Mỗi người có định mệnh riêng, the soul always brings fate along with it. Không ai vì lời nói của ngài hay tôi mà trở thành người buông bỏ. No one become an ascetic because of your or my teachings.
  26. Một người vì mưu sinh mà thỏa hiệp với giáo dục thì khó mà làm thầy được. who compromisses with knowledge can not be called a master.
  27. Ngươi và ta, ta là Phạm thệ. Sự sống không ngừng chảy, như dòng nước cuồn cuộn không ngừng nghỉ; Dòng sông ngừng lại là dòng nước chết. An tịnh tâm thức. Thực tập thiền định, Kiểm soát tư tưởng và tình cảm của mình, cảm xúc lắng đọng mới có thể hiểu được cội rễ của vấn đề, đạt được sự giải thoát. Calm your mind. Mediate and try to control your thoughts and feelings. A calm mind always acts as a consultant for a human being.
  28. Aí dục sẽ làm tan chảy mỗi người. Lust melts everyone.
  29. Thần linh, God, có mặt ở khắp mọi nơi, khắp mọi người, mọi sự vật, sự việc, ở ngay cả trong con nữa, giúp con trưởng thành, giúp con yêu đời, yêu người, tha thứ, bao dung, nhu hòa, nhẫn nại!
  30. Thấy người khổ đau như chính mình khổ đau.
  31. Dùng mỹ nhân kế không làm Ngài mảy may rung động!
  32. Miệng lưỡi có thể nói dối, nhưng mà ánh mắt thì chỉ biết nói lên sự thật!
  33. Không tin ở nơi ta thì cũng tin ở tình yêu chứ? Sức mạnh ở nơi tâm trí, không phải cơ thể. Ý chí càng vững vàng, là cách để chiến thắng!
  34. Nhẫn nại là vũ khí làm tiêu hao sức mạnh của đối phương, dồn sức để vào cú đánh cuối cùng!
  35. Làm người ai rồi cũng sẽ chết!
  36. Biết đến khi nào sinh linh mới không còn đau thương vì chiến tranh nữa chứ?
  37. Khiến họ bỏ vũ khí, nhưng thâm tâm đầy hận thù và đối địch. Nhưng nếu bây giờ anh muốn gánh hết nỗi đau của chúng sinh, thì anh sẽ bị nhấn chìm trong nước mắt mất!
  38. Không ai biết được tương lai, vậy cần gì phải dự đoán?
  39. Có ai tìm cách giúp đỡ người không có nơi nương tựa ngoài kia? Chiến tranh khiến cho gia đình các tướng sĩ chịu biết bao nhiêu liên lụy?
  40. Không còn cấm đoán, không còn phản đối, no confinements, no rejections, no limits, no restrictions, không trói buộc, không hạn chế, phải đi thật xa, đi cùng trời cuối đất, không dừng lại, không quay đầu, mặc sức tung hoành, gió đã đổi chiều, beyond the horizon, as long as I can see, A long path thas no return, I can travel on the chariot of my will, without a stop, the winds has changed. (Tập 21, phút thứ 7)
  41. Trong mắt kẻ truy tìm, không gì là bí ẩn.
  42. Nhìn cây cối sao lại điềm nhiên, còn con người thì tranh đấu?
  43. Sinh ra để rồi chết?
  44. Không có nhân dân thì lấy ai để thống trị hả?
  45. Ngọn đèn này thắp cho chính nó, vì nó sẽ chiếu sáng khắp mọi nơi!
  46. Để hài lòng thần linh, phải dâng lên thứ quý giá nhất của mình. Đó là mạng sống của mình. Nếu không thể hiến dâng mạng sống, thì cũng không thể tùy tiện hủy diệt mạng sống của kẻ khác.
  47. Có một số người là khách trong cung, có một số người ở ngay trong lòng!
  48. Tôi không muốn chiến tranh, các chiến sĩ không phải thí mạng vô cớ.
  49. Chiến tranh không mang lại lợi ích gì!
  50. Chiến tranh là chết chóc!
  51. A war! Soring and moaning all around! Niềm hi vọng của con người không ngừng bị xâm hại!
  52. Ta không muốn làm vua, ta muốn sự tĩnh lặng, Peace!
  53. Self respect Tôn nghiêm
    Discrimination, Hight caste, low caste, racism, rule and power, all have been created by man. Thành kiến, chủng tánh, chánh pháp, tất cả đều do con người tạo ra. Bầu trời, cây cối, thực vật, thuộc về ai?
  54.  Muốn có tương lai tươi sáng, không thể không hi sinh hiện tại.
  55. Khi có người tôn kính anh, tâm thức của anh sẽ tự nhiên muốn chúc phúc cho họ!
  56. Respect you, you bless them
  57. Người ấy sẽ đưa loài người ra khỏi tối tăm và đau khổ, bước đến con đường ánh sáng tịch tĩnh, to the path of peace mind, from that of the sorrows and pains. Will be known as the man of the era. Người ấy đã gọi ta làm thầy của mình!
  58. Ở trong hồ nước, xuất hiện 1 con trâu dơ bẩn, đôi chân dính đầy bùn của nó khiến cho cả hồ nước tràn đục, nhưng cũng chính trong hồ nước ấy lại mọc lên một đóa hoa sen, chính sự xuất hiện của đóa hoa sen đó là tượng trưng cho vẻ đẹp thuần khiết.
  59. Là một người tự phụ - devadatda
  60. Soothe your wounds – xoa dịu vết thương
  61. Không đồng ý tội ác dưới danh nghĩa của chánh pháp!
  62. Giết con vật để cúng tế, để hết tội, thì tội càng nặng hơn!
  63. Hôm nay tôi cứu đoàn bò này thoát khỏi cái chết, nhưng còn biết bao con người và những sinh linh khác, đều đang chìm đắm trong biển khổ đau, khắp nơi đều là bi thương và sầu khổ, chỉ có khổ đau mà thôi. Nếu tôi có thể chấm dứt được nỗi thống khổ này, thì có thể mang lại sự an vui và tịch tĩnh cho hết thảy chúng sinh. Sorrows and pain everywhere. Only pains. If I can reach the end of this pain, I ll take all the lives to the path of peace.
  64. Ta chưa từng thấy ai nhận khổ đau về mình, lại giành hạnh phúc cho người khác. I havent seen anyone who can sacrifice his own luxuries for bringing joy to other. Great soul like you has graced me by befriending me.  You’ve graced me.
  65. Bàn tay không thể nào nắm được cát nóng. Hạng người có những suy nghĩ thấp kém như ta làm sao có thể ngăn được bước chân cao siêu của bạn!
  66. Chỉ có bạn mới cho ta thấy, buông bỏ tất cả lại đạt được tất cả. Only you a friend could explain this. One, who has lost everything has got everything. And the one, who thinks he has got everything there is no one poorer than him. Và ngược lại, nhìn tưởng như có tất cả, nhưng thật ra không được thứ gì hết.
  67. Giải thoát là gì, freedom?
  68. Sóng biển đã trở lại bờ, so the tide did return to the ocean. Sóng biển từ đâu mà có? From where does the tide originate? From the ocean. Ocean is totally calm underneath. No current originates there.
  69. Con đang tìm một phương pháp giúp con người thoát khỏi luân hồi sinh tử.
  70. I have no strength to take you to him. You Must travel alone on the path ahead. Have no way to return.
  71. Ai đã mời người đến đây? Niềm khát vọng của con. Điều gì khiến người đến đây? What was is that pulled you here? Sức mạnh của nội tâm The power of life. Didn’t you bring your thoughts? Thoughts are like the currents forming on the ocean. Tư tưởng như sóng gợn ở biển cả. Biển cả không bị nó làm cho dao động. Ocean is always untouched by the current. Tại sao có sinh mạng? Mê lầm! What is life? Mystery. The same across the galaxies and in your mind. Ngao du khắp trong ngân hà nhưng vẫn trong ý niệm. Không thay đổi theo thời gian. Cũng không thể làm mất đi. Vậy tại sao lại có khổ? Sinh mạng vô thường là nguyên nhân của khổ. Làm sao để vượt thoát khỏi vô thường. Nhận rõ được chân lý đó, bất động, bất diệt, vĩnh hằng.
  72. Its something that neither time can change not it can erase. Then why there are sorrows? Uncertainly of life is the reason of sorrows.  How do we go beyond this state of uncertainty? By experiencing the truth that is immovable immortal and eternal.
  73. Nếu có một chân lý cao thượng, thì chân lý ấy ở đâu? If there are any ultimate truth, then where is it? In the centre of every Charkra (circle) Tâm điểm của mỗi dòng luân hồi, như trục của bánh xe, bánh xe xoay quanh trục, còn trục của bánh xe thì bất động. Nếu không có luân hồi thì tâm điểm ở đâu? Biết bao nhiêu dòng luân hồi đến rồi đi, ẩn mình trong tự nhiên, có thẻ gọi đó là Ngã, nhỏ hơn vi trần, lớn hơn hư không. Liền một mạng lưới bao trùm vũ trụ, nhưng nhỏ gọn chỉ trong lòng bàn tay. Đáp án nằm ngay trong lòng bàn tay. Hãy nhìn những đóa hoa này, làm sao con biết được lycs nào chúng nở, cánh cửa trí tuệ ở trong sâu xa của thiền định, không dao động, chỉ tĩnh lặng, không suy nghĩ, tư duy khát vọng giải thoát, nghi vấn, sau đó, trong tâm của con thắp lên ngọn đèn sáng, điềm nhiên an tọa. Người đời có đến đi, con vẫn không xao động. Để cho hơi thở lưu thông khắp cơ thể. Nhìn lại. Cảm nhận được gì. Đưa hơi thở khắp toàn thân ra ngoài. Mở bàn tay ra. Sẵn sàng đón nhận mọi sự vật đến. Trong quá trình thiền, khống chế hơi thở, thở sâu, tràn ngập chính mình. Không sợ hãi. Cảm nhận chính mình. Một sjw vĩnh hằng vô hạn,. Bản thể đặt ở khắp nơi trên cơ thể. Nếu vô hạn là vĩnh hằng, con không thấy. Cái nhìn là đối tượng suy nghĩ. Không phải nhị nguyên đối đãi. Bí mật đằng sau sinh mạng: sanh, tử, tái sanh, chỉ là trò chơi. Năng lượng của sinh mạng đã đưa con đến gặp Ngài? By the energy of life, that brought me to you. Đó là đại ngã phải không? Wich is known as soul. Is behind cycle? Đúng, con đã nhìn thấy sự nhảy múa của nó. Vũ điệu của vĩnh hằng, cũng có thể con chỉ nhìn thấy một mặt trong khoảnh khắc đó mà thôi. Nên những điều con nhìn thấy và tồn tại chân thật thì không hai, không khác, nó là nhất thể.
  74. Thế giới loài người của ngươi gọi ta là Madana, ma Ba tuần, sự Chết chóc, thiên chủ cai quản cõi trời Lục dục trong cõi Dục, thường gọi là thiên ma Ba tuần, là thân thể, da thịt của người, material body, emotions, là thất tình lục dục của người đó. Mind is mortal. Tư tưởng sẽ có hồi kết thúc. Còn ta lại muốn đi vào thế giới của tinh thần, là nơi thường hằng bất nhị immortal. Bây giờ ngươi không vào được đâu spiritual world. Nghiệp tu hành của ngươi đã tận cùng rồi your meditation has reached limit, không thể nào đi xa hơn nữa. Người sẽ không trói buộc được ta đâu cant tie me.Ta sẽ đưa ngươi rời khỏi chỗ này. Ill get  free from your clutches.Not by turning away from me. Not by turning away from me. Ngạo mạn phẫn nộ, hư danh, tham lam, ảo tưởng, đều là vũ khí của ta. Hãy đến đây chiến đấu với ta. Không đâu. Chiến đấu với tất cả những thứ ấy chỉ làm ta ngày càng lún sâu hơn thôi. Lại trôi vào vòng luân hồi hư ảo. Ta sẽ giải thoát khỏi vòng quay của nghiệp lực. Không còn sự hấp dẫn nào có thể chạm được đến ta, không có ảo tưởng nào có thể bao vây được  ta, không có luyến ái nào có thể trói buộc ta, không có sự phẫn nộ nào có thể cản trở ta. Ái dục, lạc dục, tham dục đều là con gái của ta. Hãy chơi đùa với chúng đi. appetence, desires and lust are my creation. Tư tưởng đối với quan niệm Phật giáo cũng được xem là vọng tưởng điên đảo, là vô thường biến chuyển, nơi nào có vọng động đều xem như là lãnh địa của Mara quản lý, chưa thoát được lưới ma. Cuộc chiến tâm linh không chỉ là chiến đấu với ma quỷ ngoại ma, mà còn là cuộc chiến đấu với chính sự cám dỗ, tự mãn, ngạo mạn… của chính bản thân mình. Fight strengthens emotions and then these emotions again, traps us to the fantacy world. I am going beyond this cycle of karma. Where no Karma cupid can touch me. Where no Maya  can stuck me. Where no affection can bind me. Where no anger can envolve in me.
  75. Luyến ái, tham lam, hoan lạc, là cảm giác của thể xác. Echo of the body. When one can obviate his love for the body, they just bang on a stone and dissapeare. Just like the darkness that dissapeare as soon as, one attains knowledge. Similarly, when self knowledge is acquired then all the attractions bang on the earth. Xả bỏ mọi thứ khát vọng mong cầu của thể xác, tâm trí sẽ vững chắc như đá, không có gì lay chuyển. Như chim bay xa, mặt trời hiện ra, xua tan mọi sự tối tăm. Nếu như chứng được ánh sáng của trí tuệ, mọi thứ mê hoặc không có chỗ để bám víu.
  76. Tận cùng của lạc thú là nỗi đau, ít nhất là thể xác. (Hạc Tuệ)
  77. Chiếc lá này, ngày, tháng, sao, tất cả đều ở trong đó. Không có ánh nắng mặt trời, lá không thể sinh trưởng. Không có mây, mưa sẽ không rơi. Không có nước mưa, cây sẽ không nảy lộc. Đại địa, vũ trụ, thời gian, tri giác, tất cả những sự vật đó đều bao hàm hết trong chiếc lá này. Ta cũng như chiếc lá, chưa từng sinh ra. Chúng ta chỉ như cánh hoa đàm chưa từng xuất hiện. Vì vậy mà chúng ta cũng không chết, chỉ tan biến đi không nhìn thấy được mà thôi. Vạn vật trong vũ trụ liên kết mật thiết không thể tách rời. Không hề có sự sai biệt. Nó là một thể. Là bản chất của tự nhiên. Chiếc lá này là ta, là sở hữu của chúng ta!
  78. Everything is the same! A form of nature. This leaf, is me, all of us! Wake up!
  79. Nếu ta thành tựu được chánh giác, near the knowledge, nguyện cho chiếc bát vàng này sẽ trôi ngược dòng nước. Còn bằng không thì sẽ chìm xuống dòng sông. Không sợ lửa dữ thiêu đốt. Không sợ sức cùng lực kiệt. Không sợ thịt nát xương tan. Nếu ta không chứng được vô thượng chánh giác. Thì thân này có tan thành tro bụi, ta thề không rời khỏi chỗ này.
  80. Ta nhờ đại địa làm chứng cho ta, hôm nay đại địa sẽ làm chứng, ta chiến thắng ma vương như thế nào. Sự tồn tại của mặt đất chính là tượng trưng, chúng ta có thể duy trì trung đạo giữa muôn vàn sự vật đối lập, bên trong, và bên ngoài, niềm vui và nỗi buồn, đều là 2 mặt trong 1 thực thể. Do dục vọng mà cảm thấy ưa thích, nhưng cuối cùng, kết thúc bằng những đau thương. Ý nghĩa của sinh mạng, mọi chúng sinh cần phải nhận thức rõ. Đánh thức tri giác, dạo chơi dưới chốn ngân hà nhưng phải tỏ ra thiết thực, Ta đã thấu rõ hạnh phúc, đau thương, ngày sáng, đêm tối, thiện,ác, chân thực, hư ảo, nhưng điểm then chốt trong đó là trung đạo, cội nguồn sinh mạng, tồn tại ở mỗi con người, không phải ở ngoài thân.
  81. Nhờ sẻ chia mà tình thương được lớn mạnh!
  82. Lúc chúng ta ăn quýt, không hề tập trung tinh thần để cảm nhận vị ngon của nó. Chúng ta thường nghĩ quýt là thứ không thực. Nếu quýt không thực, thì người ăn chúng ta cũng không thực, như vậy chính là không chuyên chú. Nếu lúc chúng ta ăn quýt, có thể ăn trong chánh niệm, thì lúc đó, giữa chúng ta và quýt, sẽ tạo nên một sợi dây liên kết cùng với nhau. Khi chúng ta không tập trung tinh thần để ăn quýt, ý thức của chúng ta sẽ không ngừng xuất hiện ở trong đầu. Chúng ta lo lắng tương lai của mình, hoặc hối tiếc chuyện quá khứ, do đó, ngay trong khoảnh khắc này, chánh niệm vào việc ăn quýt, đó là điều rất quan trọng. Nếu làm được như vậy, ta sẽ chân thật hiện hữu. Có thể từ trái quýt để nhìn thấy tất cả mọi thứ là điều mà người ta không chú tâm sẽ không nhìn thấy ra được. Người tỉnh giác có thể từ trong trái quýt thấu suốt toàn bộ quá trình sự sống của nó. Cây quýt ra hoa vào mùa xuân. Ánh mặt trời chiếu vào nó và giúp nó sinh trưởng. Những hạt mưa từ trên trời đã tưới tẫm cho nó. Vạn vật trong tự nhiên được bao hàm trong đó! Điều quan trọng nhất là dùng tâm quan sát. Trái quýt này cũng giống như cuộc sống của chúng ta vậy. Các con hãy nói, trái quýt này có bao nhiêu múi? Một ngày có 24 tiếng, trong 24 tiếng này ta phải tập trung tinh thần, giống như chuyên tâm vào việc ăn mỗi múi quýt này vậy. Chánh niệm trong từng sát na ở hiện tại, không truy tìm quá khứ, không vọng tưởng tương lai, chỉ an trú vào từng phút giây ở trong hiện tại mà thôi. Nếu ta sống như vậy, sẽ thấu hiểu, mình và người không hề khác biệt nhau, nhận thức được những điều này rồi, chúng ta hãy đem tình hữu nghị và tình yêu thương để đối đãi với mọi người. Nếu như có tình yêu thương và sự quan tâm, con người có thể bao dung và tha thứ cho nhau. Cũng hiểu được chúng ta, mọi người và vạn vật trong thế gian này, là một nguồn năng lượng, là một mỏ tài nguyên! Hãy cùng nhau ăn quýt nào!
  83.  Khi ném đá vào nước, mặt nước sẽ nhấp nhô, nối theo nhau xa đến ngàn dặm! Ta vẫn luôn bên cạnh các con!
  84.  Từ nay các con có thể đem giải pháp này truyền bá cho mọi người. Tu hành theo đạo này có thể đạt được giác ngộ viên mãn.
  85. Chân lý mà ta chứng được không thể hưởng riêng một mình. Tất cả chúng sinh đều đáng được lợi ích. Ta sẽ giảng dạy cho họ cùng đạt được trí tuệ này!
  86. Chân lý tối thượng tự mình có thể chứng được, mà sự chứng ngộ cần phải chính bản thân tu tập. Nếu bạn đạt được rồi, sẽ ý thức được mọi thứ đều rất đơn giản, hiểu được sự tha thứ, đó mới chính là sự giải thoát!
  87. What you receive in the end, you get salvation in this moment.
  88. Con thấy Ngài thuần khiết như một đứa trẻ, cũng như ý nghĩa của một chữ Om, giờ đây Ngài đã chứng được trí tuệ, trải qua một bước chuyển biến lớn lao, còn con vẫn còn bị sự ngạo mạn của phép tu khổ hạnh che mờ mắt!
  89. Ở cửa ải sau cùng này, rất nhiều người phải bỏ cuộc, lại bị lầm lạc trong nẻo tà mê, muốn đột phá nấc thang cuối cùng này, cần phải dứt sạch tâm ngạo mạn.
  90. Rất đơn giản, vô cùng đơn giản, giống như trong lúc chúng ta ngủ say vậy, đột nhiên ta mở to đôi mắt và phát hiện ra mình đã tỉnh giấc, và bây giờ Ngài muốn dùng trí tuệ thức tỉnh trần thế? Nhưng con người cần hiểu rõ những chân lý đơn giản, không dối trá, không ngạo mạn, không cần tế lễ, không cần khổ hạnh, không cần cung phụng, không cần hiến tế. Như vậy người thường có hiểu được chăng?
  91. Tâm Ngài đầy từ bi, Ngài hạ mình quan tâm chúng con. Ngài chia sẻ những gì Ngài tu hành và chứng ngộ cho thế nhân. Con đường này có thể vượt thoát khỏi mọi trói buộc của nghiệp lực. Ta sẽ chuyển bánh xe pháp, làm cho pháp ấy truyền khắp bốn phương. Chuyển pháp luân là chuyển bánh xe chánh pháp, từ bi, trí tuệ, giải thoát.
  92. Giờ đây, ta đem trí tuệ mà ta chứng được, giảng lại cho các vị nghe. Trong cuộc hành trình này, các vị là những đệ tử đầu tiên của ta.
  93. Lòng từ bi của Ngài vô cùng vô tận!
  94. Do vô minh mà có sự khổ ignorance give rise to sorrows, misconceptions and  worries. Đau, mê lầm, lo lắng. Tham lam, phẫn nộ, ngạo mạn, vọng tưởng, đố kỵ, sợ hãi đều do vô minh phát sinh ra. Ảo tưởng thì tương phản với vô minh. Greed, anger, proud feeling, confusions, jealously and fear…are the part of this ignorance. Maya fantasy plays in opposite direction. Ảo tưởng có 2 mặt đối lập. Giữ vững lý trung đạo, không nghiêng bên này hay bên kia, không để xác thân đói khát, không đam mê dục vọng. Chuyên chú trung đạo. Nếu nhận thức tà ác là ảo tưởng, evil from maya fantasy, thì mọi phiền não sẽ tự tiêu tan. Chúng ta liền cảm nhận được tình thương và sự bao dung. Bản chất của 2 loại cảm xúc này đều giống nhau. Nếu cảm nhận được như vậy thì mọi oán hận đều không còn. Người đối xử tàn ác với chúng ta ta cũng có thể thấu hiểu. Và đến khi cánh cửa trí tuệ đã được mở ra, điều còn lại chỉ là bao dung mà thôi. Trong khi thiền định, trong tâm khởi lên vọng tưởng, trí tuệ intellect has devided the truth between subject and things, it has devided it in me  and you, and this division misinterpreted life, có thể giúp ta phân biệt rõ chân lý và sự vật, phân biệt rõ ta và người, chính sự phân biệt đó dẫn dắt cuộc sống của ta đi vào lầm lạc. Human being went on getting parted due to emotions. Con người thường bị tình cảm trói buộc mà tham lam chính là nguyên nhân khiến con người rời xa chân lý. Trong vòng luân hồi từ khi sinh ra đến khi chết đi, chúng ta sợ hãi bệnh tật và chết chóc, điều đó chỉ làm tăng trưởng vô tri và sợ hãi của chúng ta mà thôi! Do đó, cần phải đoạn trừ tất cả vọng tưởng. Một khi bước ra khỏi vọng tưởng thì sinh mạng được tự do, thoát khỏi sự tù túng, thanh tịnh, an định, hòa bình. Tứ thánh đế chính là 4 sự thật cao quý, Sự thật 1, không ai tránh được, đó là khổ, theo chúng ta như bóng theo hình, sự thật thứ 2, nguyên nhân khổ đau vì ngu muội, tham lam, sân giận, sầu não, lo lắng, sợ hãi, thất vọng, chấp ngã. Sự thật thứ 3, chấm dứt khổ đau, đó là trí tuệ, là hiểu biết, sự thật về bản thân, về cuộc đời. Trí tuệ và cái thấy này đưa đến chấm dứt khổ đau. Sự thật thứ 4, con đường diệt khổ. Đó là bát chánh đạo. Được nuôi dưỡng bằng tỉnh thức, chánh niệm, đưa đến định và tuệ, giải thoát mọi sự khổ đau. Đó là 8 con đường chân chánh, thấy biết, tư duy, suy nghĩ, nói năng, việc làm, đời sống, siêng năng, an trú tâm chân chánh, sẽ dẫn dắt hành vi của chúng ta.
  95. Không dính mắc vào điều gì, chỉ quay vào bên trong tâm mình.
  96. Quyền lợi sinh mạng của bạn thuộc về mẹ cha của bạn, là người sinh ra bạn, nuôi dưỡng bạn lớn lên. Sinh mạng của bạn ko chỉ thuộc về bạn, mà còn thuộc về họ nữa!
  97. Khi tâm chúng ta có ý mong cầu, chúng ta đều cho rằng, nếu đạt được nó nhất định sẽ rất vui. Nhưng khi ước mơ trở thành hiện thực thì lúc đó trong lòng chúng ta lại trống vắng. Bạn có biết tại sao không? Sanh khởi dục vọng cũng như đang ước mơ một điều gì đó. Một khi đạt được rồi, nghĩa là ước mơ từ bấy lâu nay mình trông đợi không còn, sự chóng vánh của sinh mạng như nước chảy qua kẽ tay.
  98. Đời người không có gì là chắc chắn!
  99. Quên đi dục vọng hư ảo của thế gian, sự sống chết của bạn, vì nó không mang lại cho bạn lợi ích gì, dù bạn sợ hãi trước sự biến mất của sinh mạng này, trước hết hãy phủ nhận sự tồn tại của nó rồi tìm một cái tôi ẩn giấu bên trong, If you fear life and deny it’s existence you will not gain anything. You need to turn  to your  conscience. (Nếu bạn sợ hãi cuộc sống và phủ nhận sự tồn tại của nó, bạn sẽ chẳng đạt được gì cả. Bạn cần phải quay về với lương tâm của mình.)
  100. Cái thấy của con người đều do tâm chọn lựa! Man can see a world of his choice in his heart.
  101. Ta vẫn luôn đứng ở nơi đây! Nhưng bạn không hề chú ý đến sự hiện diện của ta!
  102. Con đau khổ lắm!  - Biết bao nhiêu người trên thế gian phải chịu đau khổ vì vật chất, cuộc sống của họ nghèo khó, ăn mặc thiếu thốn, chịu đủ mọi điều bất công. Có nhiều người khổ đau vì mặt tinh thần. Hãy nhìn xem xung quanh mình đi Da xa!
  103. Khi bạn muốn nhảy xuống dưới vực sâu kia, tại sao không để ý đến cảnh sắc tươi đẹp trước mắt? Vì con không còn tâm trạng để tận hưởng cảnh đẹp! Chỉ nghe thấy âm thanh khổ đau, nên không để ý tới! Vậy bây giờ hãy bình tâm trở lại, có thể kiểm soát được mình, mà thế giới tự nhiên này không hề thay đổi. Chỉ có nhận thức của bạn thay đổi. Bất cứ thứ gì, kể cả niềm vui, cuối cùng cũng là sự khổ đau, do đó, phải giữ vững lý trung đạo, bạn sẽ thấy rõ bản chất sự vật, đạt được sự an tịnh vô hạn.
  104. Hết thảy chúng sanh trên thế gian này đều có quyền học theo chân lý tối thượng.
  105. Chỉ cần có thể mạnh dạn để tiến bước.
  106. Chặt đầu, có nghĩa là killing your pride, chặt đứt lòng ngạo mạn của con, giao hết thân tâm cho đạo sư.
  107. Nguyên nhân của mọi tội lỗi đều do chính bản thân chúng ta, cũng chính chúng ta có thể mở ra cánh cửa giải thoát. Chỉ cần gìn giữ hạnh trong sạch là quy y Phật. Giữ giới không sát hại, tự nhiên trong lòng sinh khởi lòng từ bi. KHông trộm cắp và cố gắng giúp đỡ người khốn khó. Không tà dâm, thủy chung. Không nói dối, ko 2 lời, ko ngon ngọt, ko thích đáng. Không uống các thứ làm say lòng người. Pháp môn đơn giản nhưng vô cùng vững chắc.
  108. Nếu muốn thổi lên điệu sáo khiến lòng người xao xuyến thì đừng quá để ý đến cây sáo nữa. Cần chú tâm vào nơi chính mình.
  109. Muốn thổi sáo hay, phải bỏ đi sự ngạo mạn của mình!
  110. Ta chưa hề nói Đấng Tạo Hóa chưa tồn tại, cũng chưa từng nói Đấng Tạo Hóa tồn tại.
  111. Dù rằng bạn không cắn người ta, nhưng cũng có lúc gặp nguy hiểm đến tính mạng. Hãy trở về nhà, ngôi rừng của mình! (Nói với con rắn), tập 36
  112.  Thiền là luôn có một đối tượng để chú tâm. Vậy thì thiền trong đời sống là trọn vẹn với điều mình làm. Giờ nào việc ấy. Sống như thế là sống thiền. Sống như thế là tu. Sống như thế thì đời sống thật có ý nghĩa. Sống như vậy hiệu quả cao, năng suất cao, mà người rất khỏe! Bí mật là ở chỗ đó, vi diệu là ở chỗ đó! (Hạc Tuệ)
  113.  Quán thân nhơ bẩn, quán thọ khổ đau, quán tâm vô thường, quán pháp vô ngã.
  114. Quán thân khi ăn uống nghỉ ngơi: Tránh xa tham
  115. Quán Thọ khi giao tiếp: Bản chất cuộc đời là khổ, không như ý, mình cũng đang thực chứng cuộc đời đây!
  116. Quán Tâm vô thường: Tránh thích, ghét, chìm trong si mê hay đau khổ hay thèm khát, hay tự hào tự mãn tự kiêu,... Điều gì đang xảy ra trong tâm mình sẽ không mãi mãi
  117. Quán pháp vô ngã: Thấy rõ mọi sự do duyên sanh duyên diệt, không nắm níu thứ gì, để không bị khổ đau vì thứ đó.!  Thấy rõ mọi sự vật sự việc đều không mãi mãi. Thấy rõ mọi sự vật sự việc do duyên mà thành, do duyên mà tan.
  118. Mình chỉ là người quan sát sự vật, sự việc, mình không đồng hóa mình với tất cả! Mình không là gì! Nên không có gì đau khổ, không có gì nắm giữ, không có gì thích ghét... Để tất cả cho gió thoảng mây bay Mình là nhà quan sát, đi học thôi.... Thực tập liên tục, cái thấy, cái biết, tiềm thức của mình sẽ thay đổi, sẽ rõ ràng, lâu dài. "Chất lượng dịch vụ", "Tỉnh thức" được đồng đều, lâu dài, chứ không lóe sáng rồi vụt tắt như khi chưa thực hành.
  119. Không ai làm cho mình vui, trừ mình. Không ai làm cho mình buồn, trừ mình! Nếu mình để mình buồn vì những đối tượng bên ngoài, thì mình dại dột quá! (Hạc Tuệ)
  120. Nếu ta đặt vấn đề trước mặt đệ tử của Ngài, há chẳng phải làm khó cho Ngài hay sao? (Tế nhị)
  121. Lời Ngài nói ra chưa từng thất hứa!
  122. Nếu dùng trí thế gian itellected phân biệt thì có khoảng cách, ranh giới ta và người; nếu dùng tư tưởng quan sát ta, tư duy của ngài không thể phân biệt, mind look at me, your conciousness couldn’t part, thì đâu còn ranh giới! A knowledable  man is asking an ignorant. Một bậc trí siêu việt và một kẻ ngu muội khác nhau như trời với đất. Mặt đất là nền tảng của chúng ta, trời xanh cho chúng ta không gian tự do, thân của chúng ta hòa trong đó, vậy cần gì phải phân biệt? Ngài tin vào pháp hay đạo đức religious or ethical? Đạo đức lấy thiên đường làm mục tiêu để khuyên con người hướng đến ethical nature lures you about the heaven, địa ngục khiến con người sợ hãi, phân biệt sự đúng sai của sự vật it scares you of hell. It devides you. Còn pháp thì không như vậy. Chỉ có thể tự mình thể nghiệm, hiểu rõ bản thân, nhận thức được chính mình, không có tư tưởng, không có dục vọng, chỉ bằng cách cảm nhận, và giữ được sự trung hòa. Lãnh hội được những điều này, Ngài không còn nhận thấy sự tồn tại của vạn vật có gì khác biệt. Chúng ta là tất cả thiên hà đại địa. Chúng ta có đầy đủ năng lượng tràn trề, ở khắp mọi nơi….; all of us have the ultimate knowledge. Chân lý này mỗi người đều có thể sở hữu. (Vạn vật đồng nhất thể, bình đẳng, có trí tuệ rộng khắp, ta là người, người là ta, ta trong người, người trong ta)
  123. Nếu ta biết được 1 pháp lành, thì mọi chúng sanh đều có thể chứng được. Dục vọng, lust, giận dữ, ảo tưởng, tham lam, đói khát, đều hiện ra trước mắt, nhưng lòng ta vẫn kiên trì, không hề dao động. Cuối cùng ta cũng chứng được chân lý cứu cánh ấy.
  124. Con đường chứng được thiện pháp này:
    Vạn vật trên thế gian dung hợp thành 1 thể, giống như sợi dây vô hình mà chúng ta không thể nhìn thấy được. Nếu Ngài siêng làm việc thiện, theo thời gian, nghiệp thiện sẽ theo Ngài từ đời này qua đời khác; cho đến ngày giác ngộ; ngược lại, nếu Ngài tạo điều ác, sẽ nhiều đời nhiều kiếp lãnh chịu quả báo khổ, như vậy, tất cả những điều đó kết thành nguyên nhân sa đọa. Nếu Ngài chuyên chú chánh niệm trong từng phút giây của hiện tại, giữ được sự bình lặng, an nhiên, Ngài sẽ tìm được trung đạo trong chính nội tâm, không buồn, không vui, vượt ra ngoài ràng buộc của nghiệp lực, cuối cùng sẽ chứng được chân lý vô thượng.
  125. That is really good. Lành thay, lành thay!
  126. It is bad to bend head out of force.
  127. Tựa như mặt trời tỏa ánh nắng khắp vạn vật. Vạn vật nhờ ánh nắng này mà nảy nở sinh sôi. Nhưng cũng có cây to cây nhỏ. Cây nào cũng vui thỏa với những điều kiện tự nhiên thuận lợi cho mình sinh trưởng. Dẫu vậy, có những cây to, cây cao lớn mạnh có thể tỏa bóng râm, làm rợp mát cho nhiều cây khác. Đó chính là dấu hiệu của sự lớn mạnh, trưởng thành trong tự nhiên.
  128. Tựa như cây kiếm. Để biết sắc hay không, phải tự mình kiểm tra!
  129. Cá tính bất khuất của cậu ấy rất có ấn tượng với ta.
  130. Vạn vật có sinh có diệt. Nhưng như sự ẩn hiện của Mặt trăng, Mặt trời, người ta sống mãi trong lòng những người yêu thương.
  131. Khổ đau đi suốt theo cuộc đời ta, vì ta chấp trước ngoại cảnh! Những gì vô thường là khổ! Chuyển hóa tâm hồn, dẫu vui buồn đều giữ được điềm nhiên. Cứ thực hành như thế, xiềng xích khổ đau được mở, thấu hiểu được sống chết không hai, mà là một.
  132. Bây giờ không cúi đầu, sớm muộn gì con cũng không giữ được nó!
  133. Làm sao có thể điềm nhiên trước mắng chửi? Tôi không rơi vào đau khổ, không chìm đắm trong niềm vui. Chỉ cần thức tỉnh! Đó là cánh cửa để đi vào chân lý vô thượng. Hết thảy chúng sanh trong thế gian đều là muôn hình vạn trạng của chân lý. Chúng ta cũng xuất hiện trong những hình trạng đó, rồi sau đó lại biến mất trong một hình trạng khác. Ai cũng mang trong mình một kho tàng chân lý. Chân lý trong tâm tôi tương ưng với chân lý trong tâm bạn, cho dù bạn có ý thức được hay là không.
  134. Trong thiền định, ta không đạt được gì cả! Chỉ là ta – ta lìa sân hận, thoát ly nỗi buồn, không còn cảm giác âu lo, ta không sợ hãi, không sợ già yếu và chiến thắng được cái chết.
  135. Những gì ta quan tâm, là tất cả những điều chánh hạnh. Một đốm lửa cháy trong rừng, để duy trì ngọn lửa, thì ngọn lửa đó thiêu đốt hết mọi thứ trên đường nó đi qua. Thiêu đốt càng nhiều thì lẽ tất nhiên ngọn lửa ấy sẽ ngày càng lớn mạnh hơn. Hạnh xấu ác cũng như vậy thôi. Phẫn nộ, u sầu, tham, sợ, chúng lợi dụng nhiên liệu trong chúng ta, dựa vào nhiên liệu đó để bùng cháy không dứt. Ngọn lửa thù hận, tham lam, cháy mãi không tắt, cho đến khi chúng ta giải thoát ra khỏi sự luân hồi. Giả sử có người chỉ để mắt đến sự hưởng thụ vật chất trong cuộc sống. Họ ra sức kiếm được thật nhiều tiền tài, nhưng mà trong lòng người ấy cứ bị ràng buộc trong mâu thuẫn, càng lún càng sâu không bao giờ biết đủ, trong lòng lo toan, ngày đêm không dứt, một khi của cải ấy mất đi thì phải làm sao. Giả sử người ấy chặt được ràng buộc đó, người ấy không cần phải lo lắng cho tương lai của mình, cũng không cần mang trên vai gánh nặng của quá khứ, bình thản, tự do, chánh niệm trong hiện tại, giữ vững lý trung đạo, cuối cùng lãnh hội được niềm an lạc đích thực của thế gian này.
  136. Nếu một người nào đó trước sau luôn tuân thủ một nguyên tắc nào đó, thì cuối cùng, người ấy cũng sẽ đánh mất sự tự do của tâm linh, trở nên cứng nhắc thiếu linh động, còn nếu như mù quáng tuân theo những thành kiến ấy, cho rằng, tín ngưỡng của mình mới là chân lý, rồi phủ nhận toàn bộ cái khác, lúc này, sự tự do của tư duy hoàn toàn không hề tồn tại nữa, chỉ còn lại một vài kiến giải chiếm lĩnh. Tâm niệm của con người bị khống chế và xung đột. Rồi phản đối cũng theo đó mà tự nhiên xuất hiện. Sự tin tưởng mù quáng thậm chí không có tín ngưỡng lại càng bị hạn chế hơn nữa. Tư duy là năng lượng vô cùng lớn. Nó có thể hoàn toàn khống chế lấy bạn. Nhưng với ý niệm chấp chặt như vậy, đó chính là chướng ngại lớn nhất trên con đường tu hành, nếu như bị nó trói chặt, thì cánh cửa chân lý không bao giờ có thể mở ra được. Nếu mọi người làm theo lời Ngài, vậy có còn bị trói buộc nữa hay không? Những gì ta giảng dạy đều bắt nguồn từ chứng nghiệm của bản thân, con đường của ta dạy không phải là nguyên tắc, không phải là thánh điển, triết lý, chỉ là sự cảm nhận thuần túy, đó cũng là chân lý vô thượng. Nếu có người xem con đường của Ngài là nguyên tắc thì sao? Con đường của ta là dành cho sự thực hành, không phải để dựa dẫm sùng bái hoặc bản thân không thực hành một cách thực tiễn, tất cả những tri thức của ta giống như một chiếc bè vậy, chiếc bè có thể dùng qua sông, nhưng nếu như chúng ta đã dùng chiếc bè qua sông, thì liệu chúng ta có cần đội nó lên đầu, để mang theo chiếc bè đó hay không? Xin cho con được chạm chân kính lễ Ngài! Nhưng vẫn còn một cảm giác khiến con chưa thể cúi đầu. Tình cảm được chia làm 3 loại: Vui mừng, buồn đau, tĩnh lặng, 3 thứ này luôn có mặt trong cơ thể, tư tưởng của chúng ta. Tình cảm như ngọn sóng trào dâng, rồi sau đó trở về với sự tĩnh lặng. Ta cho rằng, trước hết, hãy quan sát mức độ tình cảm, am tường, thấu hiểu, tìm ra được chúng từ đâu đến, dù vui hay buồn, cũng phải tìm cho ra, sau đó sẽ nhận ra rằng, tất cả mọi thứ đều là KHông. Cái KHÔNG NIL chúng ta nói như bầu trời xanh bao la, tuy rỗng rang không thấy gì nhưng lại bao trùm hết thảy vạn vật, cứ nương theo đó tu tập, từ từ ông nhận ra những ngọn sóng trước đây dần dần chìm lắng, một sự tịch tịnh trong sâu thẳm nội tâm, sẽ không còn bị chao động nữa, quán chiếu sâu vào bên trong, liền nhận ra, đâu là sai lầm. Cái kiên cố, khó lay chuyển nhất cũng chính là cái mềm yếu, dễ dãi, mà vô minh, chính là cội nguồn của tất cả phiền não. Sự thấy biết của ta là nhờ vào thiền định. Thiền định có thể dẹp tan vô minh. Ngoài thiền định, sự cầu cúng, khổ hạnh nhịn ăn hay hiến tế, hoặc những hình thức khác đều không thể đạt được. Ông đã ngủ mê bao lâu rồi? Hãy tỉnh lại wake up, đứng thẳng lên, và nhận ra chính mình!
  137. Thưa Buddha, Ngài chính là tấm gương của con. Trò chuyện với Ngài xong, lần đầu tiên con nhận ra tín ngưỡng của con thật là nông cạn, Ngài đã giúp con không còn tiếp tục sống trong sự mù quáng, xin cho con được gia nhập vào hàng ngũ tỳ kheo của Ngài, con xin quy y theo Buddha, con xin quy y theo giáo pháp của Ngài, con xin quy y theo đoàn thể của Ngài!
  138. Khi người ta sùng bái thần thông thì không còn tin vào chánh pháp. Từ nay trở đi, nếu có tỳ kheo hiển bày thần thông trước người khác, người đó không thuộc tăng đoàn của ta, người đó không còn là đệ tử của ta nữa!
  139. Abused me, iam quiet…;
  140. They criticized me, humiliated me, badmouthed me, but I didn’t get upset. Dẫu họ có phê phán ta, sỉ nhục ta, nói xấu ta, hay làm bất cứ điều gì đi nữa, ta cũng không để bụng, tại sao lại nóng giận với họ? Chúng ta dẫn dắt họ đến chân lý. Nếu các thầy tỳ kheo chỉ lo hiển bày thần thông, sẽ khiến mình mất lạc phương hướng.
  141. Bản thân của ông có chút từ bi nào không? Ông dạy mọi người từ bi!
  142. Anh bạn này, nếu như anh đem một món quà, tặng cho hàng xóm, nhưng người hàng xóm đó từ chối không nhận món quà, vậy thì món quà đó sẽ thuộc về ai? Đương nhiên là của tôi! Cũng như thế, những lời anh lăng mạ ta, ta cũng sẽ không nhận nó, cuối cùng vẫn trả về cho anh! Chửi mắng đó là hạnh xấu, nó không có kết quả tốt đẹp giống như tiếng vang của âm thanh, khiến lời nói ác vang vọng trong tâm của anh, giống như con người không tách rời chiếc bóng của họ vậy. Cũng thế, ác hạnh cũng không rời xa người làm ác, chúng sẽ trở lại, khiến cho anh càng thêm đau khổ. Những gì ta muốn nói ở đây chính là sự tỉnh ngộ khiến anh nhận ra chính bản thân của mình, khiến tà hạnh và ác niệm dần dần biến mất!
  143. Ngài dùng lời ban phước để đáp lại lời chửi mắng, thật phi thường!
  144. Giữa ta và anh cũng không có gì khác nhau, ta là người đã tỉnh ngộ, anh cũng có ngày sẽ tỉnh ngộ!
  145. Trong đời sống, không có gì là thường hằng! Khiến trong lòng luôn lo âu!
  146. Cuộc sống phù hoa này, sắc đẹp, danh lợi,… một ngày không còn trên đời, chuyện gì sẽ xảy ra! Nhan sắc cũng sẽ phai tàn, không gì vĩnh cửu, luôn vô thường, nên khiến lòng luôn lo âu, thấp thỏm. Vật dụng và tài sản có thể không có giá trị, nhưng sự vấn vương bám víu vào chúng, làm ta bị buộc chặt vào chúng, sinh ra ngã mạn, nhưng đó chỉ là thoáng qua. Khi thiền định, những thứ ta bám víu cũng chỉ là hư ảo. Nỗi buồn đau cũng từ từ tan biến, để rồi có được niềm hoan hỷ, đến cả thần chết cũng không làm gì được chúng ta, huống chi là sự già nua!
  147. Đẹp, xấu, tất cả từ 5  nguyên tố tạo thành. 
  148. Những ai theo ta sẽ có ngày ra khỏi biển lửa này.
  149.  Sống một mình sẽ cảm ngộ được rất nhiều điều.
  150. Mong sám hối, tập 45
    Hãy nhớ, đừng bao giờ cho rằng mình bị làm nhục! Nếu một người sanh tâm hổ thẹn thì cần phải dũng cảm thừa nhận, đó là bước đầu tiên của sửa đổi sai lầm.
  151. Chung sống hòa thuận nhờ vào sự giác ngộ của mọi người. Đem yêu thương xóa bỏ sự phân biệt.
  152. Trong thời đại đó, chuẩn mực của chúng ta sẽ cứu nhân loại thoát khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng.
  153. Bảy pháp dứt sự tranh cãi.
  154. Tâm nghi ngờ là căn bệnh hiểm nghèo. Tư tưởng của chúng ta tạo nên con người của chúng ta.
  155.  Anh là con người!
  156. Ta đã dừng lại mọi hành vi ác, làm tổn hại tới chúng sanh, đang học cách che chở sinh mạng của chúng sanh. Nếu ngươi dùng tâm từ bi để quan sát, thì sẽ thấy được hết thảy chúng sanh đều muốn sinh tồn.
  157. Không, ta nhất định giết sạch chúng, con người không có tình thương, càng không có từ bi, chỉ có tàn bạo và dối trá mà thôi.
  158. Do ngươi từng bị tổn thương quá nặng mà thôi. Sự tàn nhẫn của con người bắt nguồn từ vô tri, hận thù, ganh ghét, ngu si, phẫn nộ và dục vọng, tất cả đều do vô minh sanh khởi. Nhưng tình thương, tha thứ, từ bi, thấu hiểu, khiêm tốn, những thứ này luôn hiện hữu trong mỗi chúng ta. Này, Angulimala, dù là những người tàn bạo nhất trong thế gian thì họ vẫn tồn tại sự lương thiện. Lau sạch đôi mắt của ngươi, và quan sát thật kỹ đi. Ta là một người rất bình thường. Ta đang đem đạo giác ngộ chỉ dạy cho thế nhân. Người thế nhân đều có căn tánh giác ngộ như nhau, đạo của ta có thể chuyển hóa sự hung tàn thành những điều không sợ hãi. Angulimala, ngươi dừng bước chân thù hận lại, chính là đã bước chân lên con đường Từ bi, Nhân ái rồi đó! Không có gì là không thể, làm việc thiện thì không bao giờ là quá trễ. / Con có thể ý thức được tội lỗi mà con phạm phải, nghĩa là con vẫn có năng lực để phân biệt rõ sự thiện ác trong thế gian này.… Từ hôm nay, con có thể thành tâm sửa đổi lỗi lầm, cũng chính là bắt đầu lại một cuộc đời mới! Con có thể bỏ hết bạo lực, để ta sẽ là người dẫn đường cho con, ta sẽ bảo vệ con ra khỏi sự thù ghét của mọi người, nhưng con đường thì tự con phải bước đi. Con có trí tuệ hơn người, trên con đường giác ngộ, nhất định sẽ có những thành tựu lớn lao!... Ta không thu nhận đệ tử, là mọi người tự gia nhập Tăng đoàn!
  159. Loài rắn khi đã lột bỏ lớp da cũ của nó, thay vào đó một cơ thể mới hoàn toàn. Con người cũng dựa vào sự nỗ lực của bản thân để thay hình đổi dạng, để có cuộc đời mới.
  160. Những gì chúng ta làm, chính là những gì chúng ta nghĩ. Suy nghĩ tốt sẽ dẫn đến hành vi thiện, suy nghĩ xấu dẫn đến hành vi ác. Đây là quy luật tự nhiên. Kẻ thù lớn nhất của con người chính là bản thân mình. Mọi lúc, mọi nơi đều có thể khiến cho con người đi lạc lối.
  161.  Nhẫn nhịn trước sự đánh mắng của mọi người. Hôm nay, thầy ấy đã nhẫn chịu. Các vị có nhìn thấy sự thay đổi này không. Hôm nay máu của thầy ấy đã đổ ra, đã rửa sạch tội lỗi của thầy ấy rồi. Các vị đánh thầy ấy như vậy, thầy ấy dùng tình thương để đón nhận, mà trong lòng thầy ấy không có chút bực tức và phẫn nộ nào hết. Thầy ấy đã thay đổi, mọi người cũng nên thay đổi đi!
  162. Có ai cảm nhận được nỗi đau của người khác, làm giảm bớt sự đau đớn của người khác, vậy mà thầy tỳ kheo này đã làm được!
  163. Từ khi tôi sinh ra đến nay, tôi chưa có bất kỳ ý muốn giết hại sinh mạng của bất kỳ ai. Nguyện nhờ công đức lành này của tôi che chở và gia hộ cho mẹ con chị! Mong sao mẹ con chị sẽ được bình an!
  164. Từ khi tôi sinh ra trong chánh pháp đến nay, tôi chưa từng làm tổn thương bất kỳ mạng sống nào hết. Nguyện đem công đức lành này của tôi che chở và gia hộ cho mẹ con chị! Mong sao mẹ con chị sẽ được bình an!
  165. Đây là công đức do thầy tu hành mà có, thầy có thể lấy nó để cứu bản thân và cứu người khác.
  166. Niềm vui ngắn ngủi sẽ cướp đi tài sản của chúng ta, tài sản ấy chính là sự tịch tịnh vô thượng. Một khi bị niềm vui này cám dỗ, găm sâu vào trong não, cũng như một cây đinh dài trôi nổi dưới sự buồn vui. Vào lúc ấy, con phải chuyên tâm vào hơi thở của con, hít vào thật chậm sâu, khiến có năng lượng tịch tịnh tràn đầy, sau đó lại thở ra, đạt tới tịch tịnh vô thượng!
  167. Tình yêu vô hạn trong tâm thầy A nan. Thầy cũng yêu thương con, nhưng ý nghĩa tình yêu của thầy ấy không giống như con đâu. Thầy là người tự do, độc lập. Tình yêu của thầy rất sâu đậm, rộng lớn, bao trùm hết thảy chúng sanh. Dốc hết tâm sức, khiến cho chúng sanh đều hưởng được tình yêu vô tận ấy. Tình yêu của thầy A nan không làm cho thầy ấy sanh khởi dục vọng hay đau khổ, nhưng tình yêu của con khiến con khởi lên ý muốn chiếm hữu! Nếu con thực sự yêu thầy A nan thì con phải hiểu rõ tất cả những điều này, không ngăn cản thầy ấy, ngược lại có thể khiến cho tình yêu của thầy ấy đạt được cảnh giới cao hơn.
  168. Yêu như thế nào mới là tình yêu không ích kỷ, yêu tất cả chúng sanh?
  169. Tập 47 Thiện nghiệp khiến con người phát sinh trí tuệ, trí tuệ dẫn dắt hành vi làm đúng chánh pháp. Làm sao để phát huy trí tuệ và thiện hạnh đến chỗ ưu việt nhất?
  170. Đạo giải thoát có 3 thứ lớp: Giữ giới, thiền định, trí tuệ. Nếu giữ giới làm lành thì việc tu tập thiền định tự nhiên được tăng trưởng, mà từ trong thiền định lại sanh khởi trí tuệ. Nếu như tất thảy mọi người đều làm việc lành thì có thể chiến thắng dục vọng, phẫn nộ, ngu si, ảo tưởng, ham muốn. Đạt được sự giải thoát, hòa bình và sự an vui.
  171. Không có bằng chứng thì đừng nghi ngờ.
  172. Sự thật thì không bao giờ bị chôn vùi!
  173. Nếu tất cả những việc này đúng do thầy ấy làm, thì nhu cầu giải thoát vô cùng mãnh liệt, tâm lý hổ thẹn, nội tâm dày vò, càng mong muốn thoát ra được nỗi đau khổ này. Trước đây, Angulimala có thể giải thoát, hồi sinh làm Asimha, thì cũng phải tin thầy ấy.
  174. Con người muốn lột xác, thì trước tiên cần phải tự giác.
  175. Giáo huấn của thế tôn giúp chúng con vững tâm đối diện với những thay đổi của cuộc đời.
  176. Hết thảy chúng sinh – khi thấy họ bị thương, thì lo mà chữa trị cho họ!.
  177. Lấy từ bi để thành lập tăng đoàn!
  178. (Tập 50) Ngoài bản thân các thầy, không ai có thể cứu các thầy. Con đường là phải tự mình bước đi!
  179. Cắt đứt hết mọi vướng bận quá khứ, không khởi vọng niệm về tương lai, thì gương mặt không chút gì lo lắng, buồn sầu.
  180. Thời khắc này lòng A xà thế sạch không bợn nhơ (buông bỏ quyền lực).
  181. Lòng tự tôn không cho phép ông ấy đến đây gặp ta.
  182. Lòng từ bi của Ngài sẽ đưa Ngài đến gặp kẻ tội lỗi ấy.
  183. Người như vậy cũng có thể đi trên con đường an vui được sao?
  184. Không có con đường đi đến an vui, an vui vốn là con đường.
  185. Bình yên có từ trong tâm, không phải khởi lên từ bên ngoài. An trú nơi chính mình. Nương theo chánh pháp để cai trị đất nước, trong lòng khởi lên hạnh phúc và an lạc một cách tự nhiên, vua an thì dân mới an.
  186. Thích âm nhạc… Dây chùng… dây căng….
  187. Bình tĩnh trở lại, điều chỉnh lại tâm, thì nhạc điệu trong tâm tự nhiên sẽ du dương.
  188. Bị nỗi dằn vặt quấy rầy, nên tìm ra gốc của nó.
  189. Mỗi sớm thức dậy, tự mình tấu khúc nhạc âm điệu hài hòa, khiến mầm chánh pháp sinh trưởng…
  190. Tâm địa của con không hề xấu xa. Nếu trên đời này, con đi tìm tình yêu, chứ không phải tìm người mình yêu, con sẽ nhận ra con chính là người duy nhất để con yêu và tha thứ.
  191. Nước sông chẳng thể rửa sạch tội lỗi. Muốn rửa sạch tội, bản thân ông phải biết thức tỉnh.
  192. Hãy làm ngọn đèn của chính mình!
  193. Tâm đố kỵ ghen tỵ đưa mình xuống vực thẳm khổ đau! (Hạc Tuệ)
  194. Sự nóng giận chẳng khác nào đốm lửa trong lòng bàn tay của Ngài, chúng ta luôn muốn quẳng nó cho người khác. Nhưng mà trước khi quẳng nó thì tay của chúng ta đã bị phỏng trước rồi!
  195. Những việc con làm hại Ngài đã quá nhiều! Ta không nhớ gì cả!
  196. Tam Bảo trong tâm mỗi người. Năng lực giác ngộ chính là Bụt, con đường đưa đến sự tỉnh thức gọi là Pháp, người luôn giữ thân tâm mình trong chánh niệm gọi là Tăng. Ba ngôi báu này luôn tồn tại trong tâm thầy!
  197. Sống hiền lương, hạnh phúc, chính là đền đáp công ơn cha mẹ! Đem công đức tu hành hồi hướng cho cha mẹ thì tội nghiệp của họ sẽ được giảm nhẹ!
  198. Tu thiền và sự cầu nguyện chân thành có năng lực rất lớn, có thể tiêu bớt nghiệp ác của mẹ thầy!
  199. Một ngọn đèn có thể thắp sáng rất nhiều ngọn đèn, nó không ngăn ánh sáng, mà thực tế lại càng tăng thêm lung linh rực rỡ, niềm hoan hỷ được loan truyền nhờ sự sẻ chia.
  200. Điều đức Phật dạy là kiểm soát thân thể và hơi thở của mình. Thử cảm nhận tất cả các cảm xúc khiến cho con người ta đau đớn thấu tận tâm can. Hàng phục khổ đau và giận dữ. Dù cho có trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời đi nữa, vẫn vươn lên để có thể sống được, không cần phải trốn tránh cuộc đời, mà luôn duy trì sự tỉnh giác. Sinh mạng chỉ là sự kỳ diệu trong vài câu ngắn gọn này thôi, chứ không phải những tác phẩm đồ sộ hay luận văn dài dòng…. Ta quy y Buddha và đạt được sự yên tĩnh.
  201. Nếu ta hành xử tệ, là ta sỉ nhục bậc đạo sư của ta.
  202. Cho dù họ có hành xử với ta tệ đến mức nào đi nữa, ta cũng không bao giờ động đến bạo lực.
  203. Những điều thầy ta dạy chính là con đường của ta.
  204.  Suốt cuộc đời rút công cống hiến thì ông sẽ không thấy khổ đau. “Quán tưởng lời dạy của đức Phật. Đủ dũng cảm đối diện với cái chết. Nhắm mắt. Quán tưởng. Đôi mắt này không phải là tôi. Đôi tai này không phải là tôi. Lưỡi này không phải là tôi. Thân này không phải là tôi. Ý này không phải là tôi. Tập trung vào ý niệm của sự tịch tịnh. Cái thấy này không phải là tôi. Cái nghe này khong phải là tôi. Cái tôi ngửi không phải là tôi. Cái tôi nếm, xúc chạm, nghĩ đến không phải là tôi. Tôi không phải là cảnh tượng, âm thanh, hương thơm, tư tưởng, mỹ vị, ý thức. Tôi không phải đại địa, hư không, gió, nước, không trú nơi tâm tôi. Tôi không bị ràng buộc bởi bất cứ yếu tố nào. Sống và chết không thể chạm đến tôi. Tôi mỉm cười vì tôi chưa từng sinh ra, cũng chưa bao giờ chết. Sinh không thể khiến tôi tồn tại. Chết không thể làm tôi mất đi. Sự tồn tại của tôi không dựa vào sống chết. Vĩnh viễn không bị sự sống chết trói buộc….” Trước lúc lìa đời, con có thể yên tâm ra đi!
  205. Đem tâm chân thành chăm sóc cha mẹ thì cảnh giới thiền định cũng được tiến bộ.
  206. Giữ thân thể khỏe mạnh, sống trọn vẹn hiện tại. Đây là điều cần chuyên chú, thấu triệt.
  207. Ai cũng đem thắc mắc, đau thương đến gặp Ngài. Vậy mà Ngài luôn giúp đỡ, lắng nghe, không mệt mỏi, chán ghét. Nếu con chỉ biết yêu thương chính bản thân mình, cũng có nghĩa là không nhìn thấy được tất cả những nỗi đau thương của người khác.
  208. Bất luận đọc qua bao nhiêu kinh sách, thuộc lòng bao nội dung, không phải cứu cánh giải thoát, không là gì cả!
  209. Nếu con có niềm tin hóa giải được mối chia rẽ đó, thì ta có cách để giúp con! Hai bên cùng ngồi lại trinfg bày rõ ràng tất cả những điều tồn đọng của vân đè. Nhớ rõ nguyên nhân do đâu phát sinh sự chia rẽ. Điềm tĩnh nói cho đối phương biết. Vận dụng trí tuệ, tìm phương pháp để hóa giải. Nếu sai lầm do mình, trước hết phải thừa nhận sai lầm, tha thứ cho bản thân. Thừa nhận lỗi của mình cũng là bước đầu tiên thấu hiểu lẫn nhau. Trước khi đưa ra quyết sách, phải trưng cầu ý của số đông. Đọc 3 lần, không ai phản đối, mới có thể đưa ra kết luận cuối cùng. Đôi bên trước sau tuân theo điều lệ đã đặt ra. Chọn ra người lớn tuổi, uy tín, đức độ, nói rằng, mọi người đừng nên tiếp tục tranh cãi, rồi mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa mà thôi. Cách này giúp mở ra con đường hòa bình. (7 phương pháp dứt trừ tranh cãi)
  210. Dẹp bỏ tận gốc sự khác biệt.
  211. Không sát sinh nhưng cần tự vệ.
  212. Làm điều gì cũng theo luật pháp.
  213. Làm điều gì cũng bắt nguồn từ tâm từ bi.
  214. Buông bỏ tất cả thú vui của thế gian, chấp trước, tình cảm, nóng giận, attachment, affection, anger, lust, thầy ấy đã buông xả tất cả renounced everything. Như vậy vẫn cho thầy ấy là kẻ hèn sao? Coward – Không, thầy ấy là dũng sĩ, thầy ấy đã phá bỏ mọi sự trói buộc của thế tục để vươn tới sự giải thoát. Việc làm này cần phải có dũng khí, không phải là việc mà người thường có thể làm được. … Nếu thầy ấy ở với con gái ông cũng không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Ít ra thì con gái ông cũng thoát khỏi những khổ đau này rồi!
  215. Will not be spared
  216. Chân lý vô thượng không ở giữa hư không,  mà nằm trong tâm của mỗi người.
  217. Đối với con cháu thì thương yêu che chở, với người lớn thì chăm sóc, phải biết cảm thông, đối với kẻ yếu đuối, dù họ sai trái thế nào cũng nên rộng lượng. Những cơ hội này đều có rất nhiều trong cuộc sống của chúng ta. Thường xuyên sửa đổi hành vi của mình. Tư tưởng tạo nên con người. Nếu tư tưởng không tốt sẽ thể hiện ra hành động. Khổ đau cũng từ đó mà sinh ra, giống như bánh xe lăn theo hướng của chân người kéo, trong lòng các vị luôn nghĩ đến điều thiện thì việc làm cũng thiện, hạnh phúc sẽ mãi mãi ở bên cạnh của quý vị trong cõi đời này.
  218. Khi gặp biến cố trong cuộc sống thì sao? Chỉ có 3 điều quan trọng nhất: Có yêu thương chân thật không, có sống trọn vẹn hay không, có thể buông bỏ tất cả hay không?
  219. Sở dĩ chúng ta sinh tồn là để tìm cầu ý nghĩa của sinh mạng. Aim of our life is to find the goal of our life. Khi chúng ta hi sinh bản thân, dâng hiến cả trái tim và thần thức của mình, cũng chính là lúc chúng ta thấy được chân đế của sinh mạng. And the moment we find it, sacrifice ourselves for it by our heart and soul!
  220. Anan đau lòng trước sự ra đi của các thầy, bạch với Thế tôn: “Trong lòng vô cùng sửng sốt, giống như hoàn toàn mất hết tri giác, trong đầu chỉ còn khoảng trống mơ hồ, quả thật không biết phải làm sao!”
  221. Anan, thầy Sariputta ra đi, có mang theo thệ nguyện của con, học thức của con, sự nghe biết của con, thiền định của con, tự do của con, và mọi thứ của con theo thầy ấy chăng? Không, Bạch Thế Tôn!... Thế Tôn: Con có còn nhớ không, ta từng giảng cho con nghe, sự sống và cái chết như bóng theo hình, tụ họp rồi cũng có lúc ly tán, hết thảy các pháp đều là vô thường, không nên bám chấp vào đó. Sự sống và cái chết, mặt trời lặn, mặt trời mọc, thầy cần phải vượt qua những thứ ấy. Thầy Sariputa giống như một cành cây vững mạnh vậy, thầy ấy hiến dâng đời mình để nuôi dưỡng toàn thân đại thụ, như cành nhánh vẫn ở trong cây đại thụ ấy. Cây đại thụ ấy chính là Tăng đoàn tỳ kheo tu tập theo chánh pháp, đang sinh trưởng vươn mình ra khắp thế gian. Khi mở rộng mắt, sẽ thấy được thầy ấy đang hiện hữu trong những tàn cây này, trong ánh trăng, trong những người mà thầy ấy đã từng dạy dỗ qua, cũng ở trong Tathagata, trên những nẻo đường mà thầy ấy từng đặt bước chân qua. Con đừng nghĩ thầy ấy đã rời xa chúng ta, thầy luôn hiện hữu bên cạnh chúng ta.
  222. Này các thầy tỳ kheo thân mến của ta, thầy Sariputa đã nhập Niết Bàn, hôm nay ta muốn nhắc nhở các thầy – các thầy hãy làm ngọn đèn của chính mình. Sự chiến thắng ấy thuộc về bản thân các thầy. Và hãy ghi nhớ là chiến thắng bản thân mình quan trọng hơn là chiến thắng kẻ khác. Bất kỳ ai không thể nào cướp đi được, bất luận đó là Chư thiên, Atula, cõi trời hay chốn địa ngục!
  223. Con người, ai sinh ra rồi cũng phải đến lúc chết đi thôi! Ta là bậc Giác Ngộ, nhưng cơ thể của ta đã đến kỳ hạn rồi. Ta đang đứng trên điểm cuối cùng của sinh mạng. Trong suốt 80 năm qua, ta đã chứng kiến biết bao nhiêu lần mặt trời lên, mặt trăng lặn xuống, sinh rồi lại diệt, con cũng nhận ra hầu hạ ta là một việc không dễ dàng nữa.
  224. Có tin tưởng vào tathagat không? Hãy nghĩ xem, mỗi quyết định của ta có hợp lý chăng? Vào 3 tháng sau, ta sẽ xả bỏ xác thân này, lau khô dòng nước mắt đi Anan à, tập trung tinh thần, trách nhiệm trên vai của thầy rất là nặng lắm. Thầy hãy triệu tập tất cả tỳ kheo tập trung tại giảng đường Kutagara Zala (Trùng Các giảng đường, nằm trong tinh xá Đại Lâm, gần thành Tỳ xá ly). Ta sẽ nói một thời pháp cuối cùng ở đó!
  225.  Thất bại lớn nhất trong đời người chính là trốn tránh năng lực của chính mình, thầy vẫn chưa biết năng lực kham nhẫn của thầy lớn đến chừng nào đâu.
  226. Anan à, thầy muốn bước đi trên con đường này, thì trước hết phải trở thành chính con đường đó!
  227. Rắn có thể lột bỏ tấm da cũ, trở thành hình hài mới. Cũng vậy thôi, thầy cũng nên buông bỏ những chuyện đã qua. Hôm nay, sau khi giảng pháp xong, chúng ta sẽ đến thành Pava.
  228. Bất cứ người nào muốn nghe chân lý, cánh cửa chánh pháp của chúng ta vẫn luôn rộng mở chào đón họ. Không vì chủng tánh của họ mà có sự phân biệt. Ta như nhánh sông nhỏ của dòng sông chánh pháp. Bây giờ ngàn vạn dòng suối nhỏ đều đổ vào dòng sông ấy.
  229. Ngày hôm nay, ta đã tận mắt chứng kiến được từng giọt nước nhỏ đã hợp thành đại dương như thế nào. Có 3 chân lý mà bất cứ ai cũng có thể thực hiện được. Một, tâm rộng lớn large-heatless, 2. Lời nói hòa nhã kind words. 3 Dùng căn tánh từ bi để phụng hiến suốt cuộc đời – life dedicated in service with merciful nature. Ba câu châm ngôn này 3 mantras đó chính là nền tảng để xây dựng nhân tính reform humanity, khiến chúng sanh yêu thương thân thiện be loving with everyone, dù nghèo hèn hay giàu sang thì cuộc sống đều có sự khổ đau everyone has pains in life. Chỉ khác biệt, nỗi khổ mỗi người không giống nhau only the quantity differs. Các tỳ kheo và tỳ kheo ni cho đến ngày hôm nay, những kiến thức mà ta truyền trao lại cho các con, các con cần phải tư duy tường tận, quan sát cẩn thận, ứng dụng vào trong việc tu tập. Trước tiên phải tự mình lãnh hội lấy, rồi mới có thể chia sẻ với người khác. Từ hôm nay các con phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề là truyền bá chân lý vô thượng đến với tất cả chúng sinh. Không nên vội tin vào bất cứ điều gì dù đó là lời của ta từng nói, cho đến khi nào các con vận dụng học thức và trí tuệ của chính mình, sau đó tư duy, xác định điều đó hoàn toàn đáng tin, không còn nghi ngờ until it convinces your inllectual and logical mind. Các pháp đều là vô thường, sinh ra rồi chết đi, khởi lên rồi diệt, religion is mortal, it takes birth and disappeare after death. Các con phải luôn tinh tấn để được giải thoát. Strive for salvation every moment. Ba tháng sau tính từ ngày hôm nay, ta sẽ nhập Đại Bát Niết Bàn.
  230. Trong tập 52, Ngài giảng về Không có tự ngã, cũng có đời sau. Nhìn  xem quả xoài…; Trả lời về binh sĩ chiến trường và giữ giới không sát sanh…; Từ bi mới hóa giải được hận thù;
  231. Đóa sen trắng, bắt đầu từ trong nước, hoa nở, sinh trưởng, đứng vững trong nước, cũng chính như vậy, ta sẽ đem chân lý giải thoát dựng lên giữa thế gian luân hồi này.
  232. Tập 53: Sao thầy ra đi để lại chúng con trong thế gian hỗn độn này?
  233. Người được tôn xưng là sống có trí tuệ, tuyệt đối sẽ không sợ hãi trước cái chết đâu! Thân thể này của ta sẽ tan rã, nhưng pháp âm của ta, kinh điển do ta giảng dạy sẽ vĩnh viễn lấp lánh trong lòng của con!
  234. Một quốc vương biết giữ gìn chánh pháp thì thần dân cũng sẽ có chánh hạnh.
  235. Một trong những điều bí ẩn của sinh mạng, là giải thoát khỏi sự sợ hãi. Không lo lắng chyện tương lai, không vương vấn đau thương trong quá khứ, cũng không ỷ lại hay sợ hãi.
  236. Thêm một chân lý khác, đó là, con lưu luyến một người, một vật nào đó, nhưng cuối cùng cũng phải mất đi. Từ giây phút con không còn đưa tay ra cầu xin giúp đỡ, cũng chính là lúc con đạt đến giải thoát.
  237. Những điều quan trọng trong cuộc sống của hàng tại gia.
  238. Một gia đình mà 2 vc biết thương yêu hòa thuận, thì gia đình đó mới có sinh khí thịnh vượng. Sự thịnh vượng này có thể lan tỏa, khiến cho mọi người đều cảm thấy hạnh phúc, trong thế gian, sự kết hợp của vc cần phải vượt ra khỏi sự ham muốn của thể xác và vật chất. Ngoiwf vợ là 1 phần cơ thể của người chồng. Người chồng nên dành cho vợ sự tôn trọng và danh dự. Cũng không nên làm vợ mình mất mặt trước mọi người. Người vợ không nên làm trái với chuẩn mực của người phụ nữ. Người chồng cũng phải sống xứng đáng với đạo làm chồng, tránh xa thói hư, tật xấu. Mọi quyết định của người chồng cũng phải nghĩ đến tâm nguyện của người vợ. Yêu thương chồng mình cũng chính là trách nhiệm của người vợ. Xem gia đình chồng cũng như gia đình của mình. Giữ vai trò là bến đỗ yêu thương, quan tâm chăm sóc cho mỗi thành viên trong gia đình chồng, tôn trọng nhau như khách quý. Các vị tin tưởng lẫn nhau thì chân lý vô thượng sẽ thuộc về các vị.
  239. Phải thân cận người tốt. Những người không thể chuyên chú chánh niệm sẽ khiến cho các con trở nên lười biếng, giải đãi, tạo ra hoàn cảnh thuận lợi cho việc tu hành, thì cảnh giới trong tâm của con sẽ thuần tịnh, không tạp niệm. Nghề nghiệp cũng phải phù hợp với chánh pháp. Bất luận làm nghề gì, trong việc buôn bán hay việc nhỏ nhặt hàng ngày, trước hết phải tìm hiểu rõ ràng, sau đó mới dốc sức để hoàn thành nó. Chẳng hạn việc nấu cơm, đun nước, đừng xem đó là việc tầm thường, không đáng quan tâm. Phải xem nó như là cơ hội để chăm sóc cho mình, cho chồng và con cái của mình. Đối với bất cứ duyên lành nào trong cuộc sống, đều không nên ích kỷ, chỉ sống cho riêng mình, hạnh phúc, thành công, của cải của con nên chia sẻ với mọi người. Tránh xa cờ bạc, rượu chè. Làm người cần phải khiêm cung, lễ độ, thân thiện, ngay thẳng, có cơ hội cúng dường chúng tỳ kheo, hoặc tu tập thiền định đều có thể tiêu trừ âu lo, trắc trở. Và cuối cùng, tâm hồn của mình sẽ cảm nhận được sự tịch tịnh vô thượng.
  240. Các vị nên nhớ rằng, mỗi sớm mai chúng ta mở mắt trong ánh bình minh của một ngày vừa mới bắt đầu, phải ý thức rõ mình phải làm gì, đó là điều rất quan trọng. Người ta thường bỏ qua sự cảm ơn. Con người phải khắc ghi trong lòng những điều mà mình đang mang ơn, giống như cây cối, hoa, gió, nước, không khí, đều không thuộc về chúng ta, càng nên biết ơn đối với chúng ta. Luôn mang trong lòng sự cảm ơn để sống và tư duy. Như vậy, chúng ta sẽ gặt hái được nhiều điều hơn, không phải việc vô bổ. Nếu mọi thứ đều vô bổ, chẳng phải chúng ta đều sinh bệnh hết rồi sao? Nếu mắc bệnh thì cách cái chết đâu còn xa xôi nữa phải không? Chúng ta mang trong lòng sự cảm ơn, cũng giống như đóa hoa tuyệt đẹp đang khoe sắc giữa thế gian này!
  241. Con phải nói cho mọi người biết, trong đời ta có 2 bữa ăn mà ta khó quên nhất, thứ nhất, bữa ăn trước khi ta chứng ngộ chân lý vô thượng, which I had before I gained eternal knowledge… Và trước lúc ta nhập đại Niết Bàn…, đừng để ông ấy (Cunda) mang trong lòng hối hận. Ông ấy nên cảm thấy vui mừng vì đã cúng dường cho ta một trong hai bữa ăn này.
  242.  Tự tánh của tất cả pháp tức là tathagata, the emotion of righteousness is… this basic principal gave rise to lotus flower.Vạn sự vạn vật đều đến từ như vậy. Do đó, hoa sen từ như vậy sinh ra, thầy A nậu lâu đà từ như vậy sinh ra, tất cả các thầy đều từ như vậy sinh ra. Mọi người như vậy, Anan như vậy, vũ trụ như vậy, tất cả đều từ như vậy sinh ra sau đó lại trở về với như vậy, cho nên mới gọi đó là đi như vậy, tất cả pháp không từ một nơi nào sinh ra, không từ một nơi nào biến mất. Tất cả các pháp thường trụ đều như vậy.
  243. Chúng con cũng đầy đủ bản tính Tathagata.
  244. Đau đầu cũng là một phần của Tathagata, cơn đau cũng chấm dứt. Vì khi chúng ta đem một nửa sức lực đối kháng với cơn đau, còn nửa kia để trị lành cơn đau, hai phần sức mạnh này làm tổn hại tâm trí chúng ta còn hơn cả cơn đau đầu. Nếu chúng ta tiếp nhận cơn đau đầu này, và bản thân chúng ta từ như vậy sinh ra, thì không còn đối kháng nữa. Như vậy tất cả sức mạnh của chúng ta đều có thể tập trung vào việc chữa lành cơn đau.
  245. Tất cả pháp đều là vô thường All the religion are equal Sinh mạng vốn là con đường đi đến cái chết Tụ hội chính là biểu hiện của sự chia ly Có nước lớn ắt phải có nước ròng Nếu không có cái chết thì làm sao có sự sinh ra?
  246. Nỗ lực hơn nữa để vượt ra khỏi dòng sinh tử này, chứng được giải thoát nội tâm, trưởng thành từ trong mỗi lần đau khổ. Ta biết những điều này con có thể làm được, và cũng là điều làm ta cảm thấy an lòng. Thầy Anan có 4 phẩm tính, lời nói rất nhẹ nhàng, bất luận được thứ gì đều cảm thấy vừa lòng, thầy luôn bình đẳng đối với tất cả mọi người, sự trầm mặc và ít nói của Anan khiến ai cũng thấy vui lòng. Anan, bao nhiêu năm nay, con hầu hạ ta không chút hoai  nghi, sau lễ trà tỳ của ta, còn nhiều di nguyện cần đến con hoàn thành,…
  247. Hãy nhớ cho kỹ, con đường của ta, không phải đưa các con trốn tránh cuộc đời này. Ta tin rằng, con người có thể thay đổi, khi tiếp xúc với việc thiện hoặc việc ác của người. Niềm hy vọng này dành cho những tâm hồn cao thượng. Vận mệnh của con người được quyết định từ nơi hạnh nghiệp của họ gây ra. Chúng ta sinh ở nơi đại địa này, mọi cảm thọ đều là khổ, trong thế gian luân hồi này đầy ắp những khổ đau bi thương. Thế gian lại không phải là nơi để dừng chân của khổ đau. Thế gian này là nơi cư trú của bậc Giác Ngộ, nhưng bậc Giác Ngộ cần phải biết thức tỉnh. Bây giờ, đây chính là trách nhiệm của các con.
  248. Vô minh sinh ra đau khổ, u sầu và vọng niệm, nóng giận, tham lam, ngã mạn, tự phụ, ganh ghét đều do vô minh sanh khởi. Ảo tưởng sẽ dẫn dắt con người vào đường xấu, tuy là hai tướng, nhưng sống và chết không có sự khác biệt, mà nó là một thể. Chúng ta bị nhận thức sai lầm làm chướng ngại. Một khi diệt trừ được, thì toàn bộ sinh mạng của chúng ta sẽ hoàn toàn độc lập, không ỷ lại, không vướng mắc. Giới, định tuệ, và 8 con đường chân chánh, có thể phá trừ tất cả nhận thức sai lầm. Ta nhắc lại thêm một lần nữa, đó chính là Chánh kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh mạng, chánh tinh tấn, chánh niệm, chánh định.
  249. Đêm dài thăm thẳm đối với người mất ngủ, đường dài xa xăm đối với kẻ mỏi chân, và đối với người sống trong lầm mê, không hiểu rõ được chánh pháp là gì, vậy thì suốt cuộc đời của họ sẽ chỉ toàn là khổ đau, bất hạnh. Bất cứ loại tri thức nào, dù các con tự đọc được hoặc là nghe khi vị trí giả giảng giải, thậm chí là những lời mà ta nói ra, đều không nên vội vàng tin. Phải dùng học thức và trí tuệ của mình để quán xét lấy, sau đó phân tích và chứng nghiệm nó.
  250. Trên con đường chân lý, gặp bất cứ ai, đều không nên vội tiếp nhận. Nếu gặp Buddha cũng đừng vội cho nó là cứu cánh. Cho dù gặp cha của chính mình, cũng không được vì vậy mà rời bỏ đường chánh. Cuộc sống của các con, các con cần phải nắm chắc ở trong lòng bàn tay, đừng nên ỷ lại vào kẻ khác.
  251. Trong sử sách của nhân loại, sẽ không có vị đạo sư nào vĩ đại, vô úy, đại từ bi như Buddha!
  252. Vì lòng từ bi mà Ngài đã đi vào thiền định của chúng con, một lần nữa truyền trao chân lý vĩnh hằng.
  253. Những thành tựu của Buddha đã trở thành biểu tượng của yêu thương và thân thiện.
  254. … Ta sẽ chỉ cho ông biết, lấy chánh pháp duy trì chánh hạnh, chỉ dẫn cho ông đạt được trí tuệ chân thật. Từ trong diệt thấy bất diệt,  trong buồn đau thấy hoan hỷ, trong tàn bạo thấy tình người, trong xấu xa thấy điều tốt đẹp, vô minh đã che lấp đi tầm nhìn của con người. Nếu chúng ta phá tan màn ảo tưởng đó thì hết thảy khổ đau, hết thảy sầu lo  tự nhiên không còn. Trong lòng của chúng ta, từ bi và tha thứ bắt đầu giác tịnh. Tình cảm của chúng sanh đều như nhau. Nếu ông không phải là người giác ngộ, sẽ không phát hiện được điều thú vị của giác ngộ. Nếu ông sinh lòng mong cầu giác ngộ thì ông cũng sẽ trở thành Buddha.
  255. Năng lực của giác ngộ chính là Buddha. Capacity to awaken is Buddha.
  256. Con người giác ngộ ở nơi tư duy của ông. Con đường giác ngộ đó chính là pháp. Vận dụng hết toàn bộ thân và tâm của ông vào việc tu hành, đó là tăng.
  257. Nhưng trong đời ta xưa nay đều luôn biết rõ, ta biết rằng, tất cả các vị tỳ kheo có mặt ở đây đều đầy đủ lòng tin đối với tam bảo. Dù là vị tỳ kheo đến sau cùng. Chỉ cần nương theo đạo của ta mà tinh tấn tu hành, nhất định có thể chứng nhập Niết Bàn.
  258. Này các thầy tỳ kheo, đây là lời giáo huấn sau cùng của ta: Hãy thắp sáng ngọn đèn của chính mình. Hãy làm ngọn đèn của chính mình. Hãy tỉnh giác, hành trì chánh pháp, chuyên chú vào nội tâm của các con, hãy quay về nương tựa nơi chính mình, đừng nương tựa vào ai khác, tất cả đều là vô thường. Các con, hãy tự an trú giữa mọi sự đổi thay. Tinh tấn không giải đãi. Vĩnh viễn không bỏ cuộc!
  259. Ngài đem hạnh phúc đến cho tất cả chúng sanh!
  260. Nơi nào có bước chân Ngài đi qua, nơi ấy đều trở thành Thánh Địa! Đóa hoa từ bi tuyệt đẹp đã nở rộ trước mặt chúng con. Hương thơm ngào ngạt sẽ xông ngát lớp lớp người sau giải thoát thành Buddha. Xác thân trang nghiêm hương vị của Ngài ra đi, nhưng ngọn đèn do Ngài thắp lên có thể điểm thêm triệu triệu ngọn đèn khác. Hạnh phúc thay cho chúng sanh đã được sống cùng thời với Buddha!
  261. Buddha xưa nay không cần gươm, chưng từng kéo binh gây chiến, nhưng Ngài đã là chiến sĩ dũng cảm nhất, vĩ đại nhất, đã chinh phục được toàn thế giới! Ngài khai sáng ra một nhân gian hoàn toàn mới mẻ, đấng phi phàm tuyệt luân, Ngài chính là Buddha!
  262. Nếu có một người, dùng trí tuệ chiến thắng dục vọng và ngu si, như vậy thì tại sao họ không tìm ra được chân lý và đạo giải thoát tối thượng vậy? Nếu chỉ lo cầu cúng hoặc hiến tế, thì họ chỉ mãi dậm chân tại chỗ mà thôi, ngay nơi chỗ họ cất bước đi đầu tiên.
  263. Một vị quốc vương không cần đến việc trị nước. Trước hết, nếu các vị muốn trở thành người thống trị, cần phải biết cách kiểm soát tình cảm của bản thân mình. Khơi dậy tình yêu thương ở trong lòng. Khơi dậy tình yêu thương cha mẹ, anh em. Do nghiệp lực xoay chuyển, được ngồi lên cương vị làm chủ đất nước, càng phải cố gắng hết sức mình, để lau khô dòng lệ cho tất cả muôn dân, xoa dịu nỗi sầu đau của họ. Hàng ngày sống trong gia đình, quý vị cũng làm cha của các con, cũng làm điều tương tự vậy, thế thì lúc làm người lãnh đạo sao không sanh khởi tình yêu của người cha đối với muôn dân? Bởi vì quý vị xem người dân như là vua tôi, cho nên mới có câu làm như thế nào để trở thành một người thống trị tài ba! Là một người cha thì quý vị không bao giờ đặt câu hỏi như vậy cả! Chúng ta nhìn từ trên góc độ của một người làm cha đối với con cái của chúng ta dùng tình thân để gắn kết, nhờ đó mà xây dựng được một tình cảm tốt đẹp như vậy. Hãy xem ta là mọi người, nỗi lo của muôn dân là nỗi lo của bản thân đã gánh trên vai trách nhiệm của một vị vua thì phải đối xử bình đẳng. Vì muôn dân mà mưu cầu hạnh phúc. Hãy trân quý quyền lực trong tay của mình. Bệnh tật, đau đớn và lo âu của thân thể là điều mà ai cũng phải trải qua. Nếu quý vị xây dựng được một xã hội có pháp lý công bằng chính nghĩa sẽ khiến cho muôn dân luôn sống trong hòa bình an lạc!
  264. Những phần tử khủng bố đều là con người, và chúng ta thay đổi từng ngày. Nếu anh ta muốn, anh ta có thể chuyển hóa bản thân mình, anh ta có thể chọn một lối sống hòa bình, anh ta phải bắt đầu tự mình chuyển hóa, dù muộn vẫn hơn không. Mọi người có thể chuyển hóa bản thân ở bất kể thời điểm nào. Đó là phương pháp duy nhất giúp chúng ta có thể chuyển hóa được những con người tàn bạo, giúp anh ta tìm lại thái độ hiền lương bất hại, Buddha đã dạy rằng, một người tàn ác như Agulimala có thể thay đổi bản thân anh ta khi và chỉ khi anh ta muốn.
  265. Không có chuyện gì là không thể. Làm việc thiện không bao giờ là quá trễ. Con có thể sáng suốt để ý thức được tội lỗi mà mình phạm phải, nghĩa là con vẫn có năng lực để phân biệt rõ sự thiện ác ở trên thế gian này. Này Angulimala, từ hôm nay con có thể thành tâm sửa đổi lỗi lầm, cũng chính là bắt đầu lại một cuộc đời mới, nhưng con đường thì tự con phải bước đi…
  266. Con xin hứa với Ngài không bao giờ làm việc ác nữa! Từ nay trở về sau, con nhất tâm phụng hành đạo từ bi của Ngài!
  267. Trong sự nóng giận, lý trí và sáng suốt sẽ biến mất. Nếu anh ta chiến thắng được cơn giận, thì anh ta óc thể nhẫn nại hơn để đưa ra một quyết định đúng đắn! Và điều đó sẽ có lợi cho bản thân anh ta và những người khác.
  268. Nóng giận sẽ khiến anh đau khổ. Tranh cãi sẽ gây ra phẫn nộ, khiến con người dừng bước trước chân lý. Đó chỉ là cách ngụy biện, che chở cho bản thân mình thôi!
  269. Nóng giận là một nhược điểm lớn nhất của con người. Buddha dạy rằng, phẫn nộ giống như chúng ta nắm than hừng trong tay, nhưng trước hết nó làm bỏng tay của bạn trước rồi!
  270. Buddha dạy rằng, vô minh đưa đến sự buồn đau. Từ lúc sinh ra cho đến khi lìa đời, cuộc sống chỉ toàn là khổ đau.  Vì hạnh phúc cho bản thân, con người muốn hòa mình vào đám đông, khao khát có được hạnh phúc từ nơi người khác. Anh ta tách rời chính mình với sự nỗ lực tự thân để đạt được hạnh phúc. Buddha khuyên chúng ta hãy quay về với chính mình, một khi chúng ta thắng được lòng mình, tức là chúng ta đã chiến thắng được cả thế giới. Một khi chúng ta nhận thức được rằng thời gian hiện hữu trên thế gian này của chúng ta là rất ngắn ngủi, thay vì lựa chọn tôn giáo, chúng ta cùng xây dựng một môi trường sống hạnh phúc, và hiểu biết quanh ta. Nhờ vậy, bạn sẽ chiến thắng được nỗi sợ hãi và khổ đau. Bạn sẽ an trú trong tịch tịnh và trí tuệ của mình đưa bạn đến Niết Bàn giải thoát.
  271. Một con người với tâm thanh tịnh là người hạnh phúc nhất trên thế gian, He who is calm by mind is the happiest  person  in this world. Mental peace will never put you in any dilemma. Sự an tịnh của nội tâm không bao giờ đưa bạn đến tình thế nan giải.
  272. Ta bị người bạn phản bội, người thân xa lánh. Họ đều chọn cách đến với Buddha, tại sao như vậy chứ? Ngài ấy là vị tạo phước lành cho nhân loại, dứt trừ khổ đau cho chúng ta!
  273. Hãy tỉnh táo và dẹp bỏ lòng ngạo mạn của người đi!
  274. Buddha từng nói là, ngu si khiến con lầm đường lạc lối!
  275. Không sợ, không hãi. Đừng nghĩ đến tương lai, đừng nghĩ đến bản thân, đừng ỷ lại vào người khác, ngăn chặn nỗi sợ hãi chính là bản thân đã đạt được giải thoát cho chính mình!
  276. Ta muốn bình yên!
  277. Bình yên khởi lên từ trong tâm, không phải cầu xin từ bên ngoài.
  278. Nhưng tâm con đang tan nát, suy sụp…
  279. Chỉnh dây đàn, không căng, không chùng, các dây đàn cùng hòa điệu với nhau, mới có thể tấu lên những âm thanh du dương, bay bổng, đúng vậy không? Bây giờ dây đàn của Ngài quá căng, chỉ gẩy nhẹ cũng đứt dây. Ngài hãy an trú trở lại, bình tĩnh trở lại, giống như dây đàn vậy. Ngài hãy điều chỉnh lại tâm của mình, thì nhạc điệu trong tâm mình tự nhiên sẽ du dương.
  280. Không phân biệt kỳ thị!
  281. Con và ta đều như nhau! Sao ta bị ô uế chứ? Sự xúc chạm của một người sao có thể làm cho người khác ô uế được chứ? Chỉ có tham lam, hận thù, ngu si, dục vọng mới có thể làm cho con người ô uế.
  282. Kẻ cướp đi nhân tính của người khác đó mới chính là một tên lừa bịp.
  283. Nếu xem anh ta thấp kém, mà miệt thị anh ta, thì đó cũng là một dạng lừa bịp.
  284. Nếu gọi ta là lừa bịp mà làm cho các ông thấy dễ chịu thì cũng không sao đâu.
  285. Mặt đất này đã nuôi dưỡng toàn nhân loại trong thế gian, cũng nuôi dưỡng anh ta. Nếu kỳ thị anh ta, chính là đang kỳ thị đấng tạo hóa! Nếu ta tung cát bụi lên trời, hư không không hề bị hạ thấp xuống, mà cát bụi lại rơi xuống trên thân của chúng ta. Hư không không hề phân biệt, giống như một người cha, âm thầm che chở cho loài người của chúng ta. Mặt đất bao la này, các loại cây trái được sinh ra, chúng không hề lựa chọn người sử dụng. Làn gió nhẹ mang đến sự mát mẻ đến cho chúng sanh. Nước có thể giải cơn khát cho muôn loài. Xưa nay thế giới tự nhiên không hề kỳ thị bất kỳ ai, thì tại sao loài người chúng ta lại đi chà đạp lẫn nhau như vậy?
  286. Nước mắt của chúng sinh đều có vị mặn, máu đều màu đỏ như nhau. Người tạo ra những định kiến sai lầm để áp bức người khác cũng chính là nhân loại chúng ta. Hôm nay, ta sẽ xóa bỏ hết những định kiến sai lầm ấy! Sunita là điển hình đầu tiên, là khởi đầu của lịch sử. Những gian nan thử thách phải đối diện còn rất nhiều. Cũng sẽ bị coi thường ghét bỏ, nhưng chân lý vẫn kiên cố như vậy với muôn vàn khó khăn trong tương lai.
  287. Buddha dạy rằng, mỗi người nữ đều có khả năng tiến xa hơn trên mọi lĩnh vực, họ có thể đạt đến được trí tuệ như họ mong ước, nếu muốn, họ có thể đạt đến cảnh giới giác ngộ!
  288. Trước cái chết: Ta còn với dòng tộc của ta, với người thương ta… Như vậy, không sợ hãi cái chết
  289. Một sự thật là, những cảnh ngộ trong hiện tại của con người, chính là kết quả từ nghiệp trong quá khứ của anh ta. Trong tương lai, anh ta sẽ nhận lấy kết quả từ nghiệp hiện tại. Tất cả đều chịu sự chi phối của nghiệp.

0 / 5 (0Bình chọn)
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận